BÌNH AN CỦA ANH - Trang 418

Tiểu Hoa ngửi thấy mùi thức ăn trong không khí, cô đi về phía cổng,

cách một hàng rào hỏi: “Ai vậy?”

Vẫn không có tiếng trả lời, người kia vươn tay vỗ nhẹ vai Tiểu Hoa,

chỉ chạm một cái rồi thôi.

Tiểu Hoa run rẩy, vì không nhìn thấy nên càng sợ hãi. Nhưng sau lại

không sợ nữa, vì cô cảm giác người kia mang bữa sáng đến cho mình, cũng
không có ác ý.

“Cậu là em trai Vương Tiểu… Vương Khải à?” Cô hỏi

Thẩm Hi Tri cầm một chén cháo đứng trong sương sớm khẽ nhíu mày.

Tiểu Hoa lùi về sau hai bước: “Không phải à?”

Thôi được rồi, coi như phải đi … Anh thỏa hiệp, quyết định sau này

quay về thành phố phải tẩn cho tên béo kia một trận!

Anh lắc lắc khóa coi như trả lời, Tiểu Hoa hỏi: “Sao cậu không nói

gì?”

Đương nhiên không thể nói, chắc chắn không thể nói rồi, Thẩm Hi Tri

bất đắc dĩ nhìn cái đầu rối tung của Tiểu Hoa, thầm nghĩ, còn không phải vì
em à cô nhóc!

Tiểu Hoa bước lại gần: “Cậu không nói được à?”

Khóa lại kêu lên.

Tiểu Hoa chợt thấy đúng là duyên phận, người bệnh đều muốn trốn đi,

cô ở đây không có ai để nói chuyện cả.

Cô chỉ vào mắt mình: “Chị cũng không nhìn thấy.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.