BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1033

Đột nhiên sau lưng truyền đến một tiếng cười khẽ trầm thấp, thanh âm

ấm áp khêu gợi vang lên ở bên tai cô, “Ngay cả không khí cũng đắc tội với
em sao? Hay muốn luyện võ vậy?”

Lời này vừa mới nói xong, Bình An đã bị kéo vào trong một lồng ngực

dày rộng rắn chắc, cô vội vàng quay đầu trừng người mới tới, “Mắc mớ gì
đến anh, buông!”

Người mới tới đương nhiên là Nghiêm Túc cũng đang mang tâm tình vô

cùng khó chịu, khuôn mặt tuấn tú của anh tuy rằng còn mang theo ý cười,
nhưng đôi mắt lại tối tăm lạnh lẽo, từ trong đôi mắt tối đen toát ra hai luồng
lửa giận.

“Em nghĩ rằng anh còn có thể buông em ra sao?” Giọng Nghiêm Túc

lạnh lẽo, càng dùng sức ôm cô chặt hơn, ánh mắt kia giống như muốn nuốt
chửng cô.

Tim Bình An đập dồn dập, thế này mới thấy Nghiêm Túc không giống

như ngày thường, anh chính là một con báo chuyên săn mồi đã bị chọc
giận, đang chuẩn bị bộc phát sức mạnh ẩn chứa đã lâu để xuống tay với con
mồi của mình, cô lại bất hạnh chính là con mồi không chống cự nổi anh.

“Anh muốn gì đấy?” Cô cảnh giác quan sát anh, cố nén nỗi hồi hộp sợ

hãi trong lòng.

Nghiêm Túc cười khẽ, một tay vòng thắt lưng của cô, một tay dịu dàng

nâng cằm của cô lên, thanh âm khàn đặc mang theo một hơi thở nguy hiểm,
“Bình An, cái mà em gọi là có việc không thể giúp anh tham dự tiệc từ
thiện tối nay là vì Lê Thiên Thần, hửm?”

Lê Thiên Thần cái đầu ấy, cô có thể vì hắn ta mà cho Nghiêm Túc leo

cây ư, nghĩ là nghĩ vậy nhưng nhớ đến cái tên đang đứng bên cạnh cũng có
bạn gái đi cùng đấy thôi, cô ghen tức hừ hừ, “Anh không phải cũng rất
hưởng thụ sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.