BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1234

Cuối cùng không còn một con kỳ đà siêu bự cản mũi.

Cửa mới vừa đóng, Bình An còn chưa kịp mở miệng đã bị đặt ở trên cửa,

hơi thở lập tức bị cướp đi.

Anh ôm chặt lấy eo cô, như một luồng lửa mạnh mẽ quét tới, có chút gấp

rút cường ngạnh cuốn lấy môi cô, dùng sức mút mạnh vào, lồng ngực nở
nang bền chắc đè ép bầu ngực sữa căng đầy của cô.

“Nghiêm Túc...” Bình An vì vừa bị va chạm mạnh lên cánh cửa nên da

đầu hơi tê dại, nụ hôn của anh quá kịch liệt làm Bình An có chút không
chịu nổi.

“Hửm?..” Anh khàn khàn đáp một tiếng, một tay đã chui vào bên trong

áo của cô, bao phủ lấy một bên mềm mại mà vuốt ve, hô hấp nặng nề dồn
dập.

Bình An rên rỉ một tiếng, đôi tay ôm cổ anh, “Đừng... Đừng như vậy.”

“Anh rất nhớ em.” Anh nỉ non bên tai cô.

Cô có thể cảm thấy hơi thở nóng bỏng của anh phun vào trên mặt mình,

bụng hoàn toàn run rẩy.

Nụ hôn của anh nóng bỏng dịu dàng, dọc theo vành tai trượt đến cổ, tỉ mỉ

hôn mút, lưu luyến không rời xương quai xanh trắng nõn mềm mại của cô,
một tay khác đè lại cái mông của cô, để cho cô cảm thụ dục vọng của anh.

Bình An tim đập chân run, gần như đứng không vững, sức nặng toàn

thân đều dựa hết trên người Nghiêm Túc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.