BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1281

“Từ Mạn?” Phương Hữu Lợi nghĩ kỹ một lát, dường như trong trường

hợp nào đấy đã từng gặp người phụ nữ này rồi thì phải, “Sao vậy, do điều
kiện không phù hợp, hay là giá trị bản thân đối phương quá cao?”

“Điều kiện chúng con đưa ra không thật phù hợp với yêu cầu của ngôi

sao lớn, đành hợp tác lần sau vậy.” Bình An không định kể lể cái gì với
Phương Hữu Lợi về thái độ của Từ Mạn cả. Con người ta một khi đã bước
chân vào thương trường thì khó tránh khỏi việc phải gặp đủ các loại nhân
phẩm cùng nhiều vấn đề nan giải, cô cũng không muốn dưỡng thành thói
quen cứ hễ gặp phải chuyện gì cũng kể khổ với người khác để xin giúp đỡ.

Phương Hữu Lợi là người khôn khéo, lăn lộn trên thương trường lâu như

vậy thì loại người nào mà không từng gặp qua chứ? Bình An vừa nói như
thế, ông đại khái cũng đoán được đã xảy ra chuyện gì.

Ông sờ sờ đỉnh đầu Bình An, “Ngôi sao có hình tượng tốt cũng không

hiếm, cứ tìm một chút là được.”

Bình An cười tủm tỉm gật đầu, lại khiến cho dấu hôn đỏ hồng trên cổ mơ

hồ lộ ra.

Phương Hữu Lợi nhìn thấy, ánh mắt trở nên mãnh liệt, đáy mắt thoáng

qua một tia giận dữ, nỗi tức giận như đang gào thét trong lòng. Bảo bối ông
che chở hai mươi năm thế mà lại để cho Nghiêm Túc dễ dàng chiếm tiện
nghi như vậy, thật là... thật là...

Vị phụ thân đại nhân yêu con như mạng này đã bị chọc giận đến mức

nghiến răng nghiến lợi rồi, nhưng lại không thể biểu hiện ra ở trước mặt
con gái.

Sắp bị nội thương!

Bình An rõ ràng cảm thấy quanh thân Phương Hữu Lợi đột nhiên dâng

lên lửa giận lạ thường, đại khái cũng biết là những vết hôn trên cổ cô kia đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.