BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1345

“Em đưa chị về.” Bình An nói.

Trình Vận lắc đầu, “Chị muốn yên lặng một mình, ngồi taxi về được

rồi.”

Bình An không đồng ý, “Nhưng chị uống rượu.”

“Có uống thêm mấy bình rượu sake này chị cũng không say đến ngã

được, không sao đâu, yên tâm đi.” Trình Vận cười nói, họ vừa nói vừa đi ra
khỏi nhà hàng, bên ngoài đã có sẵn taxi đang đợi khách.

Xem Trình Vận ngồi lên taxi xong, rồi nhìn nó dần dần biến mất trong

bóng đêm, Bình An hạ mắt suy nghĩ một chút rồi lái xe chạy tới khách sạn
Á châu.

Khi xe cô dừng ngoài cửa khách sạn một khoảng cách không xa không

gần, nhìn khách ra ra vào vào khách sạn, Bình An do dự thật lâu mới đẩy
cửa xe ra, chậm rãi đi vào thang máy khách sạn. Nếu như không phải vì
muốn kiểm chứng nỗi hoài nghi trong lòng, cô hoàn toàn không nghĩ mình
sẽ đặt chân tới nơi này.

Thang máy ngừng lại, cô đi tới trước cửa căn phòng, trong lòng mặc

niệm mấy lần mới giơ tay lên gõ cửa.

“Ai đấy?” Hồi lâu sau người ở bên trong mới có phản ứng.

Bình An trầm mặc không nói, thanh âm này vừa nghe cũng biết là Hồng

Mẫn Nhi. Đợi mà không thấy ai trả lời, người ở bên trong rốt cuộc mới loạt
xoạt động tĩnh, giọng cảnh giác hẳn lên, “Ai vậy?”

“Tớ đây!” Bình An nhàn nhạt trả lời.

Sau một lát, cửa mới chậm rãi mở ra một khe hở, Hồng Mẫn Nhi đầu tóc

rối bù, áo lông khoác lên người bị mặc trái, “Bình An, sao thế, có chuyện gì

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.