BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1406

để cho cô quen thuộc với nghiệp vụ của công ty sớm một chút thì vẫn tốt
hơn nhiều.

Thôi, chờ ngày mai hỏi ý tứ Bình An vậy.

Bình An cũng không biết Viên lão phu nhân vì muốn giúp cô nên đã lấy

di chúc của Viên Lệ Hoa làm cái cớ để yêu cầu Phương Hữu Lợi. Ngày
hôm sau cô phải đến chào hỏi Tổng Giám Đốc đương nhiệm của Tập đoàn
Phương Thị, Anh Giai Thành.

Hôm nay là Chủ Nhật, Bình An lùi giờ hẹn hò với Nghiêm Túc lại, cố ý

đi đến một căn biệt thự nằm trong một tiểu khu mang phong cách điền viên.
Đây là nơi mà Anh Giai Thành đã mua để chuẩn bị về ở sau khi nghỉ hưu,
trong khoảng thời gian này, cứ mỗi chủ nhật là ông lại tới đây để dọn dẹp
và trồng trọt ở vườn rau sau biệt thự.

“Chào bác Anh, lâu quá không gặp bác rồi.” Hôm nay Bình An mặc một

áo khoác ngắn đơn giản và quần jean, trông rất nhẹ nhõm thong thả, phóng
khoáng tươi trẻ.

“Ủa, Bình An đấy à, suýt nữa thì không nhận ra được con rồi. Sao hôm

nay rảnh rỗi đến tìm bác Anh vậy?” Anh Giai Thành mặc quần kaki màu
xanh lá, có lẽ mới từ vườn rau chạy ra mở cổng nên trên quần còn dính chút
bùn đất. Không phải ông không tôn trọng Bình An hay không chú ý đến
hình tượng của mình, mà là vì Anh Giai Thành đã theo Phương Hữu Lợi
xây dựng công ty từ khi Phương Thị mới vừa được thành lập, xưa nay vẫn
coi Bình An như con gái mình, nên dĩ nhiên không quá mức lễ nghi khách
sáo.

Bình An cười ngọt ngào, “Chẳng lẽ bác Anh không hoan nghênh con đến

à?”

“Làm gì có, chỗ của bác còn thiếu người giúp việc đó.” Anh Giai Thành

cười sang sảng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.