BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 150

chăm sóc con, xem chuyện con làm cho anh ta như chuyện đương nhiên,
người như vậy có đáng để con yêu không? Cho nên, con tự động buông tay.
Con muốn trở nên mạnh mẽ, con muốn giống như mẹ con!”

“Mẹ con là kiểm sát trưởng, con cũng muốn làm kiểm sát trưởng à?”

Viên lão phu nhân lành lạnh hỏi, bà vốn không thích cháu gái học kinh
doanh, nhưng cố tình chính cô lại chọn ngành quản lý kinh doanh vì gã Lê
Thiên Thần kia.

“Haiz, bà ngoại, con đâu có tố chất để làm kiểm sát trưởng!” Bình An

cười gượng vài tiếng, diễn trò hơi quá sức rồi.

Viên lão phu nhân không mù quáng cưng chiều Bình An giống như

Phương Hữu Lợi. Khi còn bé, Bình An từng ở với bà ba năm, bị bà quản
giáo rất nghiêm khắc. Cho nên, bà biết rõ cô cháu gái này nếu chỉ đánh giá
hời hợt thì trông như ngây thơ ngu ngốc, nhưng thật ra lại là một đứa bé rất
thông minh. Con của Phương Hữu Lợi cùng Viên Lệ Hoa thì có thể ngu
ngốc được sao? Chẳng qua nó bị Phương Hữu Lợi cưng chiều quá mức nên
đâm ra thiếu hụt một chút kiên nhẫn cùng định lực thôi.

Nếu Bình An đã nói muốn buông Lê Thiên Thần, bà liền tin tưởng con

bé nhất định đã rất thất vọng đối với người đàn ông này rồi.

“Vậy con định làm gì?” Viên lão phu nhân nghiêm nghị hỏi.

“Con muốn ba con phải nhìn con bằng cặp mắt khác xưa. À không, tất cả

mọi người đều phải dụi mắt mà nhìn con.” Mắt Bình An đầy vẻ trầm tĩnh,
khẽ nói, “Bà ngoại, con nhất định sẽ giống như mẹ, trở thành một người
độc lập tự chủ, bà nói đúng không.”

“Con muốn ba con nhìn con với cặp mắt khác thì con nhất định phải làm

được một việc gì đó vẻ vang, nhưng bây giờ con làm bất cứ chuyện gì thì
đều phải dựa vào tài lực và thế lực của ba con, nên dù sau này con có thực
sự thành công thì người khác cũng sẽ không cho đó là cố gắng của con mà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.