BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1570

Bình An nhíu mày rồi cùng Đỗ Hiểu Mị đi ra hành lang bên ngoài, nơi

này tương đối vắng lặng. “Cô Đỗ, mời nói.”

“Phương Bình An, cô cố ý đúng không?” Trên hành lang, trừ những

nhân viên phục vụ thỉnh thoảng đi qua đi lại cũng chỉ có hai người bọn họ,
Đỗ Hiểu Mị lập tức dỡ bỏ lớp ngụy trang trên mặt, oán hận nhìn chằm
chằm vào Bình An.

“Tôi không hiểu rõ ý của Cô Đỗ.” Bình An cười nhẹ, biết tỏng đi mà còn

cố hỏi.

“Cô đừng có giả bộ với tôi!” Đỗ Hiểu Mị phẫn nộ kêu lên, “Cô điều tôi

đến Thành phố P là có ý gì?”

“Thì ra là cô bất mãn đối với công tác được phân công. Sao vậy? Được

thăng chức mà còn không hài lòng à? Vậy cô muốn có ý kiến gì đây?” Bình
An khoanh hai tay trên ngực, cười đến vô cùng thong dong tự tại rồi hỏi.

Đỗ Hiểu Mị cười lạnh, “Tôi biết rõ là cô cố ý, cô không muốn tôi ở lại

Tổng Công Ty, không muốn tôi ngày ngày ở chung một chỗ với Lê Thiên
Thần. Sao vậy, Phương Bình An, trong lòng hoảng sợ đấy à? Sợ có ngày
khó giữ được vị trí Tổng Giám Đốc ư?”

“Cô có thể ở cùng một chỗ với Lê Thiên Thần ngày ngày hay không thì

có liên quan gì đến tôi đâu? Đâu phải vì hai người là tình nhân nên công ty
phải phân công công việc thế nào đó để thuận tiện cho các người. Còn nữa,
trước đây cô mua chuộc mấy kẻ chơi cổ phiếu kia nhưng không thắng được
tôi, cô cho rằng tương lai cô còn có cơ hội thắng tôi à?” Bình An cười giễu
cợt.

“Cô ngoài việc dựa vào Nghiêm Túc và ba cô thì còn có thể tự mình làm

được cái gì?” Đỗ Hiểu Mị cho là ả thất bại là thua dưới tay Nghiêm Túc
hoặc Phương Hữu Lợi, chứ không phải là con nhóc thối tha trước mắt này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.