BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1662

Cái mà người đàn ông trung niên này am hiểu nhất chính là giả bộ hiền

lành, ai cũng không đắc tội, nhưng rốt cuộc là đang giúp người nào, trong
lòng Bình An hiện tại đang đặt dấu chấm hỏi.

“Tổng Giám Đốc, em thấy thế nào?”Lê Thiên Thần cười cười nhìn Bình

An.

Bình An lãnh đạm nói, “Tất cả còn phải chờ HĐQT quyết định, hôm nay

đến đây thôi. Cũng đã đến giờ tan sở rồi.”

“Vậy cũng tốt, ngày mai gặp ở công ty.”Lê Thiên Thần cười nói.

“Hẹn gặp lại.” Bình An nhìn thoáng qua hai người bọn họ một cái rồi

cùng thư ký của mình rời đi trước.

Đi tới cạnh xe mình, Bình An quay đầu lại hỏi thư ký Tạ, “Thư ký Tạ, có

muốn cháu tiễn một đoạn không?”

Tạ Hồng Phương cười nói, “Tôi ở gần đây, đi vài bước là đến.”

“Vậy cũng tốt, hẹn gặp lại.”Bình An cười cười nói.

Bình An lái xe đi thẳng tới quán ăn “Nhà tôi”, một người phụ nữ khoảng

ba mươi tuổi thấy cô vào cửa liền lập tức cười tiến lên đón, “Cô Phương,
em đến rồi. Chị đã bảo nhân viên giữ lại một phòng riêng cho các em, tiểu
Thu mới vừa gọi điện thoại nói các em muốn tới ăn cơm.”

“Cám ơn chị, chị Khổng.” Bình An cười nói.

“Cám ơn cái gì, tối nay chị có nấu canh cho hai em bổ sung khí huyết đó.

Hai đứa là con gái mà đi làm cả ngày thì chắc chắn là không chú ý đến
chuyện ăn uống rồi.” Chị Khổng cười ha hả nói, dẫn Bình An vào phòng.

Chị Khổng và Bình An tán chuyện mấy câu, hỏi tình hình của Khổng

Thu Hinh ở công ty xong, bởi vì có khách đến nên không thể làm gì hơn là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.