BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1733

thật sự không muốn để cha mệt, hơn nữa, cũng đã lâu anh chưa gặp em gái,
cũng nên đi xem một chút.

Em gái Đàm Tuyền tên là Đàm Anh, đang học năm thứ hai đại học ở

Thành phố G. Đàm Tuyền hiện tại không chỉ có lo tiền thuốc thang cho
cha, mà còn phải gánh tiền học phí cho em gái, áp lực trong cuộc sống đã
khiến chàng thanh niên từng ngông nghênh hãnh tiến thành một người trầm
mặc ít nói, chỉ chăm chăm muốn kiếm nhiều tiền một chút để nuôi gia đình
của mình.

“Hay cứ để cha đi đi, con đi làm suốt ngày đã rất mệt rồi.” Cha Đàm thấy

con trai có vẻ mặt mệt mỏi thì không đành lòng để cho anh tiếp tục bôn ba
chạy tới trường tiếp.

“Con không sao đâu cha. Đằng nào thì chút nữa con cũng phải tới gần

khu đó để thảo luận hợp đồng mà. Cha, cha ăn cơm chưa?” Đàm Tuyền cố
gắng giữ nụ cười trên mặt, không để cho cha phát hiện anh đang rất mệt
mỏi.

Cha Đàm lúc này mới đưa gói thịt chà bông qua tay anh, “Cha vừa ăn

xong, con nghỉ một chút đã rồi hãy đi.”

“Không sao, con đi qua bên đó giờ luôn. Cha vào đi.” Đàm Tuyền về nhà

còn chưa kịp ngồi xuống đã cầm thịt heo chà bông ra cửa, bắt xe đến khu
đại học ngoài ngoại ô Thành phố G để tìm em gái.

Còn đang trong giờ cao điểm tan tầm, Đàm Tuyền vất vả lắm mới chen

lên được xe buýt, đứng ép sát như cá mòi giữa đủ các loại mùi tới hai tiếng
đồng hồ mới đi đến chỗ cần đi.

Dạng cuộc sống vội vàng mệt mỏi, sáng chín giờ chiều năm giờ, mỗi

ngày chen lấn lên xuống xe buýt... hoàn toàn khác hẳn với suy nghĩ trong
thời điểm đắc ý nhất của anh...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.