BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1735

Sắc mặt Đàm Tuyền càng lúc càng trở nên khó coi.

Đưa mắt nhìn theo Bình An đang dần dần khuất dạng trong màn đêm,

Đàm Tuyền đưa gói thịt chà bông trong tay cho em gái, hỏi thăm qua loa
mấy câu, rồi vội vã đi về hướng Bình An mới vừa rời đi.

Lúc đến cửa trường thì quả nhiên nhìn thấy xe cô vẫn còn dừng bên lề

đường.

Hai hàng lông mày của Đàm Tuyền nhíu chặt lại thành một đường thẳng,

đi tới bên cạnh xe Bình An, “Cô rốt cuộc muốn cái gì đó?”

“Lên xe.” Bình An chỉ liếc anh ta một cái, nhạt nhẽo kêu anh ta lên xe.

Đàm Tuyền hơi nhếch môi, suy nghĩ trong chốc lát, rồi cũng vòng qua

bên kia mở cửa xe ngồi vào.

Mặc dù anh ta và Bình An cùng làm trong Phương Thị, nhưng thật ra cơ

hội gặp mặt ít vô cùng. Hầu như trong công ty không ai biết anh ta và Tổng
Giám Đốc có quen biết, đừng nói chi tới ân oán sâu xa giữa hai người từ
hồi còn học ở đại học.

Lúc cha anh bệnh nặng cần tiền, em gái thì vừa thi đậu đại học cần tiền

đóng học phí, khi anh thiếu chút nữa đã muốn xin nghỉ học để ra đi làm, thì
cô gái này đi tới trước mặt anh, chìa tay giúp đỡ anh...

Cho dù anh không muốn tiếp nhận sự trợ giúp của cô, nhưng lúc bấy giờ

anh hoàn toàn không có bất kỳ một biện pháp nào khác. Không có cô, anh
thật sự là đi vào đường cùng, không có ai vươn tay trợ giúp anh.

Anh không hiểu, rõ ràng cô và anh từng có khúc mắc nghiêm trọng, như

sao giờ cô còn có thể giúp anh, còn phải xin anh đừng nói chuyện này cho
người khác biết là cô giúp đỡ hai anh em anh tiếp tục đi học, là cô giúp cha
anh đóng tiền thuốc thang.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.