BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1734

Anh rất muốn thay đổi tình huống hiện tại, nhưng nào có dễ như vậy

đâu? Có được một công việc có thu nhập tốt như hiện tại, anh hẳn phải nên
thỏa mãn rồi.

Đến được cửa lớn trường đại học Thành phố G thì đã sắp tám giờ, Đàm

Tuyền gọi điện thoại cho em gái kêu cô xuống dưới lầu ký túc xá lấy đồ.

Đại học Thành phố G và Học viện Đại học kinh tế ngoại ngữ đều nằm

trong làng Đại Học, Đàm Tuyền trước kia cũng đi học nơi đây.

“Anh!” Một cô gái trẻ đáng yêu đi về phía Đàm Tuyền.

Đàm Tuyền đang muốn hỏi em gái sao lại không ở trong ký túc xá mà ở

đây thì chợt thấy một bóng dáng sau lưng em, sắc mặt khẽ biến đổi,
“Phương Bình An... Tổng Giám Đốc, sao cô lại ở đây?”

“Anh, chị Bình An nói nhân thể có chuyện tới đây nên gọi em ra ngoài

ăn cơm, không ngờ anh lại tới đấy.” Đàm Anh là một cô gái trẻ có dáng dấp
thanh tú đáng yêu.

“Vậy sao? Tổng Giám Đốc bận rộn như vậy, sao em lại quấy rầy cô ấy.”

Sắc mặt Đàm Tuyền có hơi kỳ quái, nhưng vì đang ở trước mặt em gái nên
anh phải cố gắng không để biểu hiện của mình lộ rõ quá.

“Không sao, tôi chỉ thuận đường đến đây. Đàm học trưởng tìm Tiểu Anh,

vậy tôi không quấy rầy hai anh em nói chuyện đâu, đi trước nhé.” Bình An
cười tủm tỉm nhìn Đàm Tuyền một cái, rồi quay sang chào tạm biệt Đàm
Anh.

Đàm Anh có vẻ rất thích Bình An, nghe Bình An phải về thì hơi luyến

tiếc, “Chị Bình An phải về à?”

“Ừ, Chủ nhật có rảnh thì tới tìm chị nha.” Bình An cười nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.