BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1753

“Cô biết bao nhiêu?” Cô ta run rẩy hỏi.

Bình An cười nhạt, “Biết những gì nên biết.”

Tô Cầm nhìn nhìn cô, rồi lại cúi đầu nhìn những tấm hình, trong bụng

suy tính: nếu so với Đỗ Hiểu Mị... hình như Phương Bình An mới đúng là
người có thể đem lại cho cô ta thứ mà cô ta muốn hơn. Suốt hai năm qua,
không phải là cô ta không hận việc Đỗ Hiểu Mị cưỡng ép mình lên giường
với những kẻ kia.

Cô ta bây giờ chẳng còn dám mơ mộng điều gì, chỉ mong có thể bình

thản sống nửa cuộc đời còn lại, nhưng Đỗ Hiểu Mị dường như không định
thả cô ta ra...

“Hợp tác với cô thì tôi có lợi gì?” Tô Cầm hỏi.

Bình An cười, “Tôi sẽ cho cô một khoản tiền, cô có thể rời khỏi chỗ này

mà đến chỗ khác sống một cuộc sống mà cô muốn.”

Tô Cầm động lòng, gần như muốn đáp ứng ngay, nhưng vẫn nén được,

“Để tôi suy nghĩ mấy ngày, có được không?”

“Đây là số điện thoại của tôi, nghĩ xong rồi thì tìm tôi.” Bình An lấy

danh thiếp đưa cho cô ta.

“Tôi biết rồi!” Cô ta nhất định sẽ suy nghĩ kỹ càng xem người nào có lợi

cho cô ta nhất. Cô ta không hỏi xem Bình An muốn cô ta làm cái gì, bởi dù
sao những chuyện đê tiện nhất cô ta cũng đã bị ép buộc làm qua, giờ còn có
cái gì không thể làm được nữa sao? Bây giờ cô ta chỉ muốn nhanh chóng
thoát khỏi cuộc sống thống khổ như hiện nay.

Lúc Bình An đứng lên chuẩn bị đi, thuận miệng thử dò xét một câu, “Cô

biết Liên Kiến Ba chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.