BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1809

BÌNH AN TRỌNG SINH

Dư Phương

www.dtv-ebook.com

Chương 230: Rác Rưởi

Đỗ Hiểu Mị mở cửa phòng, mặt mày tiều tụy đứng trước Lê Thiên Thần.

“Thiên Thần...” Ả mở miệng kêu nhỏ, ngẩng mặt lên, mắt rưng rưng

điềm đạm đáng yêu nhìn Lê Thiên Thần, muốn kiếm tìm một tia yêu
thương trên mặt hắn.

Lê Thiên Thần đưa mắt lạnh lùng nhìn ả, trên mặt không có chút ý

thương tiếc nào. Nhìn dáng vẻ người chẳng ra người ngợm chẳng ra ngợm
của Đỗ Hiểu Mị lúc này, trong lòng hắn chỉ có cảm giác ghét bỏ chứ không
còn gì khác. Hắn vốn cũng chẳng có tình cảm sâu đậm gì với ả, nhìn trúng
ả đơn giản chỉ vì ả có năng lực có thể giúp hắn một tay. Nhưng hiện tại, ả
đã bị Phương Bình An quật ngược một trận đến ngay cả năng lực để xoay
chuyển tình thế cũng không có thì còn tác dụng gì với hắn nữa đâu?

“Thu dọn đồ đạc đi, rồi rời khỏi Thành phố G!” Lê Thiên Thần thản

nhiên buông ra một câu.

Đỗ Hiểu Mị sửng sốt, không rõ ý hắn là gì, “Cái gì? Rời khỏi đây?”

“Em giờ đã vậy rồi, ở lại chỗ này cũng không có tác dụng gì, không bằng

đi đến chỗ khác phát triển thì có khi còn có tương lai hơn.” Lê Thiên Thần
xoay người đi ra phòng khách, thanh âm vẫn lạnh lùng như cũ.

Đỗ Hiểu Mị cảm thấy trong lòng lúc này như có một lưỡi dao sắc nhọn

đang đâm ngoáy thật mạnh, đau đến nỗi ngay cả một chút thanh âm ả cũng
không phát ra được, một cảm giác ảo não vì thấy mình như một loại rác
rưởi đáng xấu hổ bị người ta vứt bỏ xông ra từ tận sâu trong đáy lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.