BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1923

Gần đây hai người khó khi nào được cận kề nhau, nên cũng không muốn

tiếp tục nói về những chủ đề phiền lòng này nữa. Nghiêm Túc chuyển sang
chuyện hôn lễ, “Đã chọn đãi tiệc ở Khách sạn Bạch Vân, còn cử hành hôn
lễ ở Hội sở Golden Bay, em thấy thế nào?”

Nhắc tới chuyện kết hôn, vẻ mặt Bình An nhu hòa xuống, “Nếu bà nội đã

thấy không tệ thì phải là rất tốt rồi.”

Cả hai người đều không quá chú trọng hình thức, thật ra chỉ cần họ yêu

nhau thì chuyện hôn lễ cử hành thế nào hay cử hành tại đâu đối với họ đều
giống nhau.

“Chúng ta đi đâu hưởng tuần trăng mật thì tốt nhỉ?” Nghiêm Túc cảm

thấy cứ để bậc bề trên sắp xếp hôn lễ cũng không sao cả, nhưng đi nơi nào
để hưởng tuần trăng mật thì nhất định phải do hai người quyết định, “Em
vẫn muốn đi Provence mà, chúng ta đi Provence nhé... Sau đó sẽ đi Venice.
Em muốn đi nơi nào chơi thì chúng ta liền đi nơi ấy, nhé?”

Lòng Bình An rung động, cảm giác ngọt ngào lan tỏa tự đáy lòng. Cô và

Nghiêm Túc yêu thương nhau cũng gần ba năm, tình yêu cuồng nhiệt kích
thích thưở ban đầu đã dần phai nhạt, nhưng anh vẫn có thể làm cho cô cảm
giác được tình yêu chưa từng thay đổi.

Anh biết tất cả những yêu thích của cô, bao gồm cả những nơi cô đã từng

vô tình đề cập muốn tới chơi.

Ngay chính cô thậm chí cũng đã quên có chỗ nào đã từng đặc biệt muốn

đi, nhưng anh đều nhớ kỹ thay cô.

“Sao không nói gì hết vậy? Không thích à?” Nghiêm Túc từ từ ngừng xe

lại, quay đầu cười nhìn cô. Bọn họ đã đến dưới lầu nhà Nghiêm lão phu
nhân.

Bình An đột nhiên chồm qua ôm lấy cổ anh, hôn mạnh lên môi anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.