BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 1965

Bình An từ đầu đường đã nhìn thấy ông bà Lê đang cùng nói chuyện với

một người đàn ông có dáng quen quen. Cô quan sát thật lâu, rồi xác định
người đó chắc chắc là Lê Thiên Thần.

Cô lái xe qua, thấy Lê Thiên Thần co cẳng chạy liền tăng ga đuổi theo.

Ông bà Lê lớn tiếng kêu Lê Thiên Thần quay lại, muốn đuổi theo mà

không có hơi sức.

Bình An hạ cửa kính xe xuống, la to về phía Lê Thiên Thần, “Nếu anh

muốn cả đời làm tội phạm truy nã thì cứ tiếp tục chạy đi! Ngày mai tôi sẽ
tiễn cha mẹ anh về lại Thành phố S cho Liên Kiến Ba bắt họ đi.” Lời này
vọng vào tai Lê Thiên Thần rốt cuộc khiến hắn dừng bước, quay đầu lại
căm giận nhìn Bình An.

Bình An bước xuống xe, lạnh lùng nhìn người đàn ông nhếch nhác trước

mặt, “Anh xem anh bây giờ giống cái gì? Y như chó nhà có tang, cả mạng
sống cũng không giữ được.”

“Cô muốn nói gì?” Lê Thiên Thần quay đầu nhìn ra phía trước, không

muốn để Bình An nhìn thấy bộ dạng bây giờ của mình.

“Anh hẳn phải sớm nghĩ đến sẽ có ngày hôm nay chứ.” Bình An nhàn

nhạt nói.

Khóe miệng Lê Thiên Thần giần giật, “Đúng, đáng đời tôi. Bây giờ cô

định đứng đây nhạo báng tôi hay là định báo cảnh sát bắt tôi?”

“Thấy anh có kết quả hôm nay đúng là tôi cảm thấy giải hận vô cùng.

Nhưng tôi cũng không muốn nhìn thấy anh bị Liên Kiến Ba hãm hại thành
kẻ mang tội giết người. Bây giờ anh rời khỏi đây, ngày mai cũng không
nhất định vẫn sẽ còn sống trên cõi đời này. Tôi nghĩ anh hẳn phải hiểu rõ
Liên Kiến Ba và Đoàn Quan Quần là loại người gì hơn tôi.” Bình An nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.