BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2046

phải chạy ngược chạy xuôi lo rất nhiều việc.”

Trình Vận nhìn ông, dịu dàng hỏi, “Chân anh bình phục chưa?”

“Đi đứng bình thường rồi.” Phương Hữu Lợi cười nói.

“Vẫn phải chú ý một chút, gãy xương chẳng phải là chuyện nhỏ đâu.”

Trình Vận dặn.

Mặt Phương Hữu Lợi ẩn hiện nụ cười vui sướng, vội vàng gật đầu, “Ừ,

nhất định sẽ chú ý nhiều hơn.”

Trình Vận nhíu mày nhìn ông, nghi hoặc, “Cười gì thế? Có gì buồn cười

đâu?”

“Anh có cười đâu.” Nụ cười nơi khóe miệng Phương Hữu Lợi càng lúc

càng lớn, thế mà vẫn lắc đầu trắng trợn nói mình không cười.

Mặt Trình Vận ửng đỏ, cúi đầu dỗi, “Em lại nhiều chuyện rồi.”

“Không, em đang quan tâm anh. Anh rất vui.” Phương Hữu Lợi dịu dàng

nhìn cô, nói rất nghiêm túc.

“Bình An hình như còn chưa biết... chúng ta thường xuyên gặp nhau.”

Lòng Trình Vận trở nên ấm áp, nhưng nghĩ đến lúc sáng Bình An nhìn
mình bằng cặp mắt mập mờ kia thì lập tức lại cảm thấy lúng túng.

Phương Hữu Lợi nhìn chị không chớp mắt, “Quan hệ bây giờ của chúng

ta, có giống như tình huống mà anh đang nghĩ không?”

Trình Vận ngẩn ra, lập tức liền hiểu lời này của Phương Hữu Lợi là có ý

gì, mím môi nở nụ cười, nhưng cũng không tỏ vẻ gì để trả lời.

Thật ra có một số việc chỉ cần ngầm hiểu lẫn nhau là được rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.