BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2065

Nể tình anh ấy và cô dâu yêu nhau nhiều năm, vất vả lắm mới tu thành
chính quả, tới tận lúc này rồi mà vẫn còn phải lo lo lắng lắng, cô và các chị
em có thể nương tay được thì nương tay một chút đi!”

Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu Tiếu các cô đều kìm không được mà bật cười.

Nhưng mà vẫn không chịu mở cửa.

Cuối cùng vẫn buộc phù rể cùng bạn bè của Nghiêm Túc phải hít đất

năm mươi cái, lại bắt Nghiêm Túc phải lớn tiếng hát tình ca, mới bất đắt dĩ
kêu Diệp Hiểu Vân mở cửa ra.

Bình An mặc áo cưới trắng, đầu khoác khăn voan, ngồi trên ghế cố nín

cười.

Nghiêm Túc thấy Bình An cúi đầu, bả vai khẽ run thì trong lòng kích

động, cảm thấy trong tim có một ý thức trách nhiệm nặng nề kiên định. Về
sau, đây chính là vợ anh, anh cảm thấy mình thật vui khi gánh vác trách
nhiệm này.

Anh đi tới trước mặt Bình An, quỳ một chân xuống, dâng lên cho Bình

An bó hoa cô dâu.

Bình An mỉm cười nhận lấy, ánh mắt sáng ngời nhìn thẳng vào mắt anh.

“Bảo bối, đồng ý lấy anh nhé? Tin tưởng anh, giao bản thân cho anh, để

anh phụ trách gánh vác cuộc sống sau này của em.” Ánh mắt Nghiêm Túc
nóng rực nhìn cô, dịu dàng thâm tình thuyết phục.

“Dạ!” Bình An nhẹ nhàng gật đầu.

Đường Sâm phát ra một tiếng hoan hô, “Các anh em, nhanh tìm giày đi!”

Vì vậy, trong phòng lại là một trận đại loạn. Kỷ Túy Ý và Tống Tiếu

Tiếu các cô ung dung thản nhiên đứng bên cạnh xem náo nhiệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.