Túc, có thể không có nhiều tình cảm anh em đâu.”
Bình An sờ sờ giữa mày, “Hiển nhiên cô ta yêu sai đối tượng rồi!”
“Bình An, Nghiêm Hân đầu óc ghê gớm hơn Ôn Nguyệt Nga nhiều.
Nhưng dù cô ta có thích Nghiêm Túc thì cũng sẽ không thay đổi được cái
gì. Em giờ đã là con dâu Nghiêm gia, dù không chung đụng với cô ta nhiều
lắm nhưng vẫn phải cẩn thận chút đó.” Trình Vận nhẹ nhàng dặn dò.
“Em hiểu!” Bình An gật đầu. Không chỉ có Nghiêm Hân, ngay cả Ôn
Nguyệt Nga cô đều phải giữ một khoảng cách. Những người này đều là kẻ
có lòng tham không đáy, nói không chừng sẽ xuống tay với cô để đối phó
Nghiêm Túc. Gì cũng thế thôi, cô đều không muốn có bất kỳ giao thiệp nào
cùng những kẻ đó.
Trình Vận mỉm cười, “Ăn cơm đi!”
Kỷ Túy Ý cười, “Người ta thì lo vấn đề mẹ chồng nàng dâu, cậu lại lo
chuyện xung đột với bà cô em chồng, à không, còn chưa được gọi là bà cô
em chồng nữa là!”&
Ngày phép cho tuần trăng mật trôi qua rất nhanh, Bình An một lần nữa
quay lại đi làm tại Tập đoàn Phương Thị.
Mặc dù cô đã quyết định từ chức Tổng Giám Đốc Tập đoàn Phương Thị,
nhưng thật khó mà mở miệng nói ra ý định này với Phương Hữu Lợi. Lúc
trước chính cô yêu cầu đến làm việc tại công ty, thậm chí vì để có được
chức vụ Tổng Giám Đốc mà cô đã phải nỗ lực lâu thật lâu. Nhưng bây giờ
lại nói rời đi thì dường như không được tốt lắm.
Ít nhất cũng phải chờ đến khi công trình Quảng trường Thời Đại hoàn
tất, đây là công trình duy nhất mà cô phụ trách toàn bộ từ đầu đến cuối.