phu nhân thì cả khuôn mặt giống như một bảng pha màu, thay đổi liên tục
nhiều màu sắc.
Thiếu chút nữa là bà ta đã nhảy đổng lên la hét, con ả đê tiện này sao lại
ở đây?
Nhưng bà ta không thể làm vậy. Tối nay bà ta phải giữ vững phong độ,
bởi vì toàn bộ người trong gia tộc Nghiêm Thị đều có mặt tại đây. Bà ta chỉ
cần hơi mất đi lý trí một chút thôi thì ngày mai nhất định sẽ trở thành đầu
đề, trở thành tin tức để mọi đối tượng cười chê.
Cho dù trong lòng có nghẹn uất đến thế nào chăng nữa, bà ta cũng phải
ráng nhịn mà làm kẻ cười cuối cùng.
Nếu dựa theo bối phận, chỗ ngồi của Nghiêm Lôi Hải là ngay dưới cạnh
Nghiêm lão phu nhân, bất quá nơi đó đã có Vu Tố Hà ngồi, mà hiển nhiên
trong suy nghĩ của hai ông bà cụ thì Vu Tố Hà quan trọng hơn con trai.
Nghiêm Lôi Hải chỉ có thể ngồi xuống phía đối diện Vu Tố Hà.
Nghiêm Túc ngồi xuống cạnh Vu Tố Hà, không thèm nhìn Ôn Nguyệt
Nga ngồi đối diện một cái.
“Mọi người đã đến đông đủ, tôi cũng không muốn nói năng dài dòng, chỉ
hy vọng mọi người năm mới đều được thuận lợi, cũng hy vọng công ty tiếp
tục phát triển vững vàng.” Nghiêm lão gia không phải là người thích nói
nhiều, lời dạo đầu chỉ nói mấy câu liền kêu mọi người bắt đầu bữa tiệc.
Người dòng họ Nghiêm ngồi ở các bàn khác đều để mắt quan sát tình
huống bên này, chỉ sợ bỏ sót bất kỳ tin tức nhỏ nhoi quan trọng nào.
Bình An lần đầu tiên tham gia tiệc gia tộc họ Nghiêm. Dù cô đã là người
nhà Nghiêm gia, nhưng kỳ thật còn có rất nhiều người cô còn không biết,