BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2124

“Vậy sao? Chúc mừng cô, cô sẽ là một trợ giúp lớn cho công ty.” Bình

An liếc mắt nhìn Ôn Nguyệt Nga một cái, cười nói.

Ôn Nguyệt Nga không lạnh không nóng, “Đương nhiên rồi, Tiểu Hân có

năng lực hơn người khác nhiều, chẳng qua là không có cơ hội mà thôi. Lần
này nếu không nhờ cố gắng tranh thủ thì chưa chắc đã vào làm việc trong
công ty được.” Nếu không nhờ có Nghiêm Lôi Hải, Nghiêm Túc vẫn sẽ
không đồng ý cho Nghiêm Hân đến làm việc trong công ty.

Nghiêm Lôi Hải vẫn là cổ đông, dù số cổ phần ít hơn nhiều so với

Nghiêm Túc nhưng chưa đến nỗi chỉ là một cổ đông nhỏ. Huống chi ông ta
đã từng là Tổng tài của Nghiêm Thị.

Nghiêm Hân uống một hớp rượu đỏ, nhìn Bình An cười, “Chị Hai là

Tổng Giám Đốc của Phương Thị, nói không chừng về sau chúng ta sẽ có cơ
hội hợp tác, hoặc là... cạnh tranh đấy.”

Bình An nhẹ nhướng đôi mày thanh tú, không hiểu rõ lắm ý tứ của cô ta.

“Bây giờ không phải là lúc nói chuyện công việc!” Nghiêm lão gia nhàn

nhạt mở miệng, ánh mắt dù đã già nhưng vẫn sắc bén quét qua hai mẹ con
Ôn Nguyệt Nga.

Không khí trở nên cứng ngắc. Nghiêm lão gia luôn đặc biệt lạnh lùng đối

với mẹ con Ôn Nguyệt Nga, rất ít khi tươi cười hòa ái dễ gần.

Vu Tố Hà mỉm cười dịu dàng, cố gắng xoa dịu bầu không khí, “Rất

nhiều năm rồi con không đón Tết tại Trung Quốc, không khí mừng năm
mới dễ chịu thật.”

“Lát nữa ngoài bờ sông có bắn pháo hoa, chúng ta ra đó xem đi.”

Nghiêm lão phu nhân cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.