BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2135

Đúng vậy, Nghiêm Túc lớn lên tại Mỹ, một đất nước tự do về luyến ái, ai

yêu ai đều không thành vấn đề.

“Giờ khoan nói gì đã, ba em và chị Vận đã tới.” Bình An xua xua tay,

kêu Nghiêm Túc đừng tiếp tục nói về đề tài này, đưa mắt nhìn ra phía cửa
cười chào hỏi Phương Hữu Lợi cùng Trình Vận đang đi về phía cô và anh.

Phương Hữu Lợi nắm tay Trình Vận đi tới, gật đầu một cái với Nghiêm

Túc.

“Ba, hai người đã tới.” Nghiêm Túc mỉm cười đứng lên, cũng không tỏ

vẻ kinh ngạc khi nhìn thấy hai người vừa đến. Ngay thời điểm Bình An hỏi
về vấn đề này, anh đã đoán được ngay là tối nay sẽ ăn cơm cùng với ai.

Trình Vận lại có vẻ hơi câu nệ, “Hi, Bình An, Nghiêm Túc.”

Bình An cười thật thân thiết, “Ba, chị Vận!”

“Chờ lâu chưa?” Trình Vận nhẹ nhàng hỏi.

“Vừa tới chưa lâu!” Bình An cười trả lời.

Phương Hữu Lợi chính thức giới thiệu với Bình An và Nghiêm Túc,

Trình Vận là bạn gái của ông.

Sau vài câu hàn huyên, phục vụ liền dọn lên món thịt bò bít tết mà họ đã

gọi. Bình An vẫn lo lắng sợ Nghiêm Túc sẽ biểu hiện thái độ không giống
trước kia, nhưng xem ra vẫn hoàn hảo. Bốn người họ chuyện trò vui vẻ như
người một nhà, không có bất kỳ ngăn cách ngại ngùng nào.

Sau khi ăn xong, Trình Vận liếc nhìn Phương Hữu Lợi, hạ giọng nói với

Bình An một câu, “Chúng ta ra ngoài dạo một chút đi.”

“Dạ!” Bình An cười gật đầu, cùng Trình Vận đi ra ngoài bờ đê dọc sông

tản bộ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.