BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2199

Bình An đơn giản thuật lại cuộc nói chuyện với Ôn Nguyệt Nga cho

Nghiêm Túc nghe, “... Em tức lên nên cũng trả lời lại mấy câu, không biết
đây là ý của ba hay là Ôn Nguyệt Nga tự nói ra như vậy. Em cứ cảm thấy
bà ta đột nhiên tới tìm chúng ta như vậy không phải là chuyện tốt gì đâu.”

“Em giờ đang mang thai, càng phải cẩn thận với họ hơn. Hai người đàn

bà này tâm địa đều ác độc như nhau.” Nghiêm Túc dặn dò Bình An phải
tránh xa họ ra.

“Làm gì ghê vậy?” Bình An nở nụ cười, “Anh yên tâm, em sẽ cẩn thận.”

“Hôm nay Nghiêm Hân còn chạy tới văn phòng anh.” Nghiêm Túc bất

mãn kể cho Bình An nghe Nghiêm Hân đã nói gì khi đến văn phòng anh,
“Con bé có vẻ ghét em lắm, em đừng quá thoáng với nó đó.”

Bình An chống tay vào cằm, như cười như không nhìn Nghiêm Túc. Ông

chồng nhà cô mặc dù gần bằng tuổi cha chú của một số cô gái, thế nhưng
dường như sức hấp dẫn chẳng giảm bớt chút nào dù đã kết hôn rồi.

Cô nhìn kỹ mặt mày của Nghiêm Túc, rồi lại hồi tưởng diện mạo của

Nghiêm Hân, đúng là hai anh em nhà họ nét mặt chẳng giống nhau tẹo nào.

Nghiêm Túc nhéo nhéo hai má cô, “Tiểu Hồ Ly, đang nghĩ gì thế?”

Bình An cười nói, “Nghiêm Hân giống như có triệu chứng ‘yêu anh trai’

với anh đó nha.”

“Nói tầm bậy tầm bạ.” Nghiêm Túc buồn cười nắm chóp mũi của cô,

“Nó còn có dã tâm hơn cả Ôn Nguyệt Nga, lời nó nói cũng không thể tin.”

“Em nói thật đấy!” Bình An kéo tay anh xuống, hồi tưởng tình huống lần

đầu tiên nhìn thấy Nghiêm Hân cùng với vẻ đối địch khó hiểu của cô ta với
mình trong khi lại cố ý thân cận lấy lòng Nghiêm Túc... đấy không phải là

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.