BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2197

họ đương nhiên là đứng về phía Nghiêm Túc rồi, làm gì có chuyện giúp đỡ
một kẻ vong ân phụ nghĩa như Nghiêm Lôi Hải! Nhưng những lời khích
bác ly gián này của Ôn Nguyệt Nga vẫn có tác dụng đối với Nghiêm Lôi
Hải, bởi vì trong thâm tâm ông ta, Vu gia giờ đã hoàn toàn thuộc về
Nghiêm gia.

“Hừ, nó ỷ nó là cổ đông lớn nhất của công ty hiện giờ nên mới dám

không coi ai ra gì như vậy.” Nghiêm Lôi Hải tức khí mắng mỏ Nghiêm
Túc. Không cần Ôn Nguyệt Nga nói, ông ta cũng cảm thấy con trai không
hề tôn trọng ông ta.

“Uổng công ông lo trước lo sau cho chu toàn, còn nghĩ để lại cổ phần

cho cháu nội trai tương lai. Nhưng người ta có biết ơn ông đâu, đã vậy còn
nói...” Ôn Nguyệt Nga làm bộ muốn nói lại thôi.

Nghiêm Lôi Hải quát lên, “Còn nói cái gì?”

Ôn Nguyệt Nga ra vẻ không đành lòng, “Tôi nói ý định của ông cho

Bình An nghe, thế mà con bé lại nói cho dù con của nó sau này mang họ
Phương thì ông cũng nhất định sẽ để lại hết di sản cho chúng, mà cho dù
không cho... nó cũng chẳng thèm.”

“Cái gì?” Mắt Nghiêm Lôi Hải muốn bốc lửa, “Nó nói vậy thật chứ?”

“Chẳng lẽ tôi còn lừa ông à?” Ôn Nguyệt Nga ấm ức nhìn ông ta, “Tôi ở

cạnh ông bao năm rồi, ông còn không hiểu tôi sao? Lôi Hải, đôi khi tính khí
tôi không được tốt lắm, nhưng tôi thật sự yêu ông, chứ nếu không thì năm
đó sao lại... Kỳ thật có đôi khi tôi ngẫm lại trước kia, trong lòng cũng hối
hận. Khi đó nếu tôi không đưa Tiểu Hân đến hoạt động kia thì tốt rồi, ông
với Vu Tố Hà sẽ không ly hôn, cũng sẽ không mất địa vị trong công ty như
hiện tại...”

Nhớ tới Vu Tố Hà, Nghiêm Lôi Hải lập tức im bặt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.