BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2212

“A, Tiểu Hân, ba đến ngó qua một lúc, giờ đi về đây.” Nghiêm Lôi Hải

lấy lại tinh thần, cười nói với Nghiêm Hân.

Nghiêm Hân tiến lên thân thiết khoác tay ông ta, “Hiếm khi nào ba đến

công ty, hay là đi uống một ly trà với con nhé?”

Cưỡng không lại con gái làm nũng, Nghiêm Lôi Hải cười đồng ý.

Hai cha con đi tới nhà ăn công ty, gọi mỗi người một ly nước trái cây.

Mấy năm qua các chỉ tiêu sức khỏe của Nghiêm Lôi Hải đều không đạt tiêu
chuẩn, nên đã kiêng cà phê kiêng rượu.

Vì không phải đang trong thời gian nghỉ nên trong phòng ăn không nhiều

người. Nghiêm Lôi Hải cùng Nghiêm Hân hàn huyên một ít chuyện linh
tinh, “Tiểu Hân, làm trong công ty được không?”

“Dạ rất tốt ba à. Đồng nghiệp đều có quan hệ tốt, công việc không phải

khó giải quyết lắm.” Nghiêm Hân cười tủm tỉm, giọng đầy tự tin.

Nghiêm Lôi Hải gật đầu, “Vậy thì tốt, về sau con nhất định sẽ thành cánh

tay mặt của anh con.”

Sắc mặt Nghiêm Hân hơi biến đổi, chán nản cúi đầu.

“Sao vậy?” Nghiêm Lôi Hải hỏi.

“Chị dâu không thích con, anh cũng sẽ không cho con làm việc cạnh anh

đâu.” Nghiêm Hân uất ức nói.

Nghiêm Lôi Hải hừ một tiếng, “Chuyện của công ty khi nào thì đến

phiên cô ta ra oai. Anh con muốn ai hỗ trợ mình thì mắc mớ gì tới Phương
Bình An.”

“Ba, đâu phải ba không biết là bây giờ bất cứ chuyện gì anh cũng nghe

lời chị dâu.” Nghiêm Hân oán than.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.