BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2220

thoảng lại nói chuyện với nhau trông rất hòa hợp chứ không bất hòa như
người ngoài đồn thổi cứ như hai anh em sắp tàn sát lẫn nhau tới nơi rồi.

“Nghiêm tiên sinh, Bình An.” Ôn Triệu Dung vừa thấy hai người liền lập

tức cười đón, “Cám ơn đã nể mặt.”

“Ôn tiên sinh.” Nghiêm Túc vươn tay bắt tay với Ôn Triệu Dung.

Ôn Triệu Mẫn đi tới, anh và Nghiêm Túc trước đây cũng đã quen biết

nhau, “Nghiêm tiên sinh, đã lâu không gặp.”

Bình An quan sát cẩn thận Ôn Triệu Mẫn. Dáng dấp khá giống Ôn Quốc

Quang, giọng nói trầm thấp, khí chất ôn hòa nhã nhặn có hơi tương tự Ôn
Triệu Dung. Nhưng đối với người đàn ông không muốn gánh trách nhiệm
này, Bình An thật sự không có bao nhiêu cảm tình.

Nghiêm Túc hàn huyên cùng họ mấy câu, khi có khách khác tới, Ôn

Triệu Mẫn xin lỗi một tiếng rồi đi qua hỗ trợ đón khách.

“Học trưởng, đồn đãi bên ngoài có mấy phần là thật?” Bình An chưa bao

giờ quanh co lòng vòng khi nói chuyện với Ôn Triệu Dung, thừa dịp Ôn
Triệu Mẫn tránh ra liền hạ thấp giọng hỏi Ôn Triệu Dung.

Ôn Triệu Dung cười cúi đầu nhìn cô, “Anh hai anh không phải là người

như vậy.”

Bình An khẽ hừ nhẹ một tiếng, “Em không quen anh ta sao biết anh ta là

người thế nào, nhưng anh ta thật sự là người không muốn gánh vác trách
nhiệm.”

“Haiz, chuyện của anh hai anh người ngoài không hiểu được đâu. Nhưng

bây giờ anh ấy có thể quay về là tốt rồi.” Xem ra Ôn Triệu Dung chẳng có ý
muốn trách cứ anh hai mình chút nào, vẫn luôn bênh vực anh mình như cũ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.