BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 228

Viên lão phu nhân gõ đầu của cô, “Đứa bé này, chỉ biết nói hưu nói

vượn, nói bậy gì vậy!”

Bình An uất ức kêu lên, “Không phải con đang khích lệ anh Nghiêm có

mị lực sao?”

”Vậy sau này nhờ em Bình An giới thiệu cho anh nhé.” Nghiêm Túc nén

cười, nghiêm trang mà nói với Bình An.

”Anh Nghiêm cứ gọi tôi là Bình An là được.” Hai chữ em gái đó sắp làm

cô bị sét đánh chết rồi.

Đôi mắt hoa đào của Nghiêm Túc bình tĩnh như mặt hồ phản chiếu tầng

tầng lớp lớp ánh sáng khúc xạ, “Được.”

Vì vậy, trận đối thoại này Bình An tự làm tự chịu đến đây chấm dứt, cô

lặng lẽ cắn cánh chim bồ câu, ở trong lòng oán niệm, cô đúng là không phải
đối thủ của Nghiêm Túc mà!

Ăn cơm trưa xong, hai vị lão thái thái liền muốn đến nhà của một đồng

nghiệp khác chơi mạt chược, Bình An thở phào nhẹ nhõm trong lòng, cuối
cùng không cần đối mặt với Nghiêm Túc rồi.

”Nghiêm Túc, con về trước, hay là ở chỗ này chờ?” Nghiêm lão phu

nhân hỏi.

”Hôm nay con mặc cho bà nội sai khiến!” Hôm nay vì muốn tháp tùng

với bà nội, anh đã sớm từ chối tất cả xã giao.

Viên lão phu nhân cười ở trong lòng gật đầu, là một thanh niên hiếu

thuận, tương lai nhất định cũng rất chăm lo cho gia đình, vì vậy, càng xem
càng hài lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.