BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2359

Bình An thấy Nghiêm Túc còn tỏ ra lo lắng hơn cô thì đột nhiên trấn

định lại, hô hấp dần dần đuổi kịp theo nhịp của bác sỹ.

“Rất tốt!” Bác sỹ Lý gật gật đầu.

Có hộ sinh đưa tay nhẹ nhàng xoa bóp liên tục trên bụng Bình An.

“Lại rặn mạnh!” Bác sỹ Lý kêu.

Không biết qua bao lâu, khi Bình An cảm giác như mình đã dùng hết hơi

sức toàn thân thì một tiếng khóc trẻ con khiến cô bừng tỉnh.

“Còn một bé nữa, bà Nghiêm, chúng ta lại cố gắng nào!” Bác sỹ Lý

khích lệ Bình An.

Một tiếng khóc vang dội kia giống như đã rót thêm một lực lượng vô tận

cho Bình An, chỉ hơn hai phút sau, đứa bé thứ hai cũng ra đời.

“Chúc mừng ông Nghiêm bà Nghiêm, là hai cậu bé trắng trẻo mập mạp.”

Bác sỹ Lý thở phào nhẹ nhõm, chúc mừng Nghiêm Túc cùng Bình An.

Nghiêm Túc cúi đầu hôn lên môi Bình An một cái, cười nói, “Quả nhiên

là hai tên oắt thối!”

Bình An cười suy yếu. Cô thật sự rất mệt mỏi.

Bởi vì Bình An đi sinh lúc rạng sáng nên họ không thông báo cho

Phương Hữu Lợi và hai ông bà cụ, đến lúc trời sáng mới báo tin tốt này cho
mọi người.

Khi Phương Hữu Lợi và Trình Vận nhận được điện thoại thì lập tức chạy

đến, hai ông bà cụ Nghiêm gia cũng đến ngay sau đó để thăm hai cậu cháu
cố này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.