BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 2391

Hai cô giáo đứng bên vô cùng xấu hổ.

“Anh con thấp hơn Ôn Thụ Ba nhiều, có hai anh con gộp lại cũng không

bằng một Ôn Thụ Ba, Dì à, anh con sao đánh lại con Dì được.” Hàn Hàn
lệch cái đầu nho nhỏ, sợ hãi nhìn hai mẹ con họ Ôn.

Đúng vậy, con mình to lớn dềnh dàng thế mà lại bị một thằng bé nhỏ gầy

chỉ bằng phân nửa nó đánh cho bầm dập, nói ra chẳng những quá mất mặt
mà người ta cũng không tin thằng bé kia sẽ vô duyên vô cớ đánh con mình.

Sắc mặt Ôn phu nhân rất khó xem, cô ta trừng mắt nhìn Hàn Hàn, “Mặc

kệ thế nào, các người phải xin lỗi!”

“Xin lỗi thì có thể, con tôi đánh bạn là không đúng, nhưng con cô ăn

hiếp bạn trước, như thế hai bên đều phải xin lỗi lẫn nhau. Ôn phu nhân, cô
thấy đúng vậy không?” Bình An cười tủm tỉm nói. Con mình nên cô hiểu
rất rõ, cô tin Tiểu Nghi sẽ không ra tay đánh bạn trước, nếu bắt Tiểu Nghi
phải xin lỗi trước một cách không công bằng, đừng nói là vì cô thương con
mà đúng là cô thật sự làm không được.

“Đúng là nói năng vô lý hết sức. Tiểu Ba, chúng ta đi, mẹ đổi trường

khác cho con!” Ôn phu nhân kéo tay con, thở phì phì tức giận đi ra khỏi
văn phòng.

Gặp dạng phụ huynh không hiểu lý lẽ thế này, cô giáo cũng thật bất đắc

dĩ.

“Nghiêm phu nhân...”

Bình An cười cười, nhíu mày nhìn Tiểu Nghi, “Tiểu Nghi, nói thật cho

mẹ nghe, chuyện gì xảy ra?”

Tiểu Nghi cúi đầu, lí nhí, “Ôn Thụ Ba toàn ăn hiếp tụi con, không cho

các bạn khác chơi với tụi con, còn không cho các bạn nói chuyện với tụi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.