BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 390

“Là anh hại em, cô ấy không phải cố ý.” Hà Tư Lâm vội vàng đứng lên

khẩn cầu nhìn Bình An, “Bình An, có thể đừng truy cứu chuyện này nữa
được không.”

“Không thể nào.” Bình An cự tuyệt không chút nghĩ ngợi, “Anh Tư Lâm,

cô gái tên Tô Cầm làm đúng không? Cô ấy cho là anh thật sự muốn kết hôn
với em nên liền tạt axit em? Một cô gái lòng dạ ác độc như vậy, anh còn
che chở cô ta làm gì?”

“Nếu không phải tại anh, cô ấy sẽ không làm chuyện như vậy.” Hà Tư

Lâm thống khổ kêu lên.

“Shit.” Bình An bực mình mắng một tiếng, “Hà Tư Lâm, anh biến thành

tình thánh khi nào vậy? Anh muốn kết hôn với cô gái khác thì cô ta tạt axit
người ta, thế mà anh lại bảo đó là trách nhiệm của anh, đạo lý đó ở đâu ra
vậy? Chẳng lẽ trừ cô ta ra thì suốt đời này anh không được sống với ai khác
sao?”

“...”

“Loại đàn bà làm được chuyện như vậy mà anh còn cho rằng đáng để

cho anh thương tiếc sao? Nếu không phải tâm lý cô ta có vấn đề thì chính là
bản tính có vấn đề. Anh xin xỏ dùm cô ta vì cảm thấy bởi cô ta yêu anh nên
mới làm điều sai hả? Anh có nghĩ qua chưa, hôm qua nếu Khâu Thiếu Triết
không cản giúp em thì axit sunfuric đó sẽ tạt lên mặt em, em có thể mù,
mặt em sẽ bị hủy hoại, đến lúc đó em sẽ sống không bằng chết, chẳng lẽ
một câu thật xin lỗi của anh là có thể gánh thay cô ta mọi sai lầm?”

Từ hôm qua tới giờ cô vẫn giữ thái độ vô cùng bình tĩnh với việc tạt axit,

nhưng hôm nay nghe Hà Tư Lâm tới nói xin lỗi cô thì cô rốt cuộc bùng nổ.

Không phải cô nhỏ nhen không chịu tha thứ cho ả Tô Cầm đó, mà

chuyện này đã không phải là nói một câu thật xin lỗi là có thể xem như

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.