BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 465

Quách Cầm cũng tự biết là bà đã bị lửa giận xông lên làm váng đầu,

chuyện không nên nói lại nói huỵch tẹt ra hết rồi.

“Hóa ra chị dâu có chủ ý này nha, anh Ba còn chưa lên tiếng, chuyện

Phương thị khi nào thì đến phiên chị ra lệnh vậy?” Khóe mắt Phương Khiết
Hoa quan sát ánh mắt của Phương Hữu Lợi, tiếp tục châm chọc Quách
Cầm.

“Không đem Phương thị để lại cho người của Phương gia, chẳng lẽ còn

muốn cho người họ khác hưởng hay sao? Bình An tương lai sẽ gả ra ngoài,
chẳng lẽ chú Ba đem Phương thị làm của hồi môn luôn à?” Quách Cầm tức
giận kêu lên.

Bình An giữ vẻ mặt điềm tĩnh lạnh nhạt nghe bọn họ đối đáp mắng mỏ

trả treo lẫn nhau, đáy mắt hiện lên nụ cười khinh miệt, vừa chuyển tầm mắt
thì đối mặt với Phương Dương đang yên lặng quan sát cô, thấy ánh mắt của
anh từ cảm thông dần dần biến thành xấu hổ.

Cô nhe răng cười, giấu đi ý miệt thị nơi đáy mắt.

Quách Cầm nói xong câu đó, phòng ăn đột nhiên tĩnh lặng đến nỗi chỉ

nghe được tiếng hít thở, Phương Hữu Lợi lại làm như không nghe được lời
của bà, mỉm cười uống trà, “Nếu mọi người đã tới đông đủ, vậy để phục vụ
mang thức ăn lên thôi.”

Phương Hữu Kiệt và Phương Húc đồng thời lộ ra thần sắc thất vọng,

Phương Húc buồn bực, thật không biết ý định của Chú Ba thế nào, đừng
nói là thật sự sẽ để Phương thị lại cho Bình An làm của riêng chứ?

Phương Khiết Hoa cũng thu lại khí thế hùng hổ dọa người, trao đổi ánh

mắt với Phương Hữu Kiệt, trong lòng lại nghĩ, xem ra Anh Ba yêu thương
Bình An sâu đậm hơn họ tưởng, chỉ cần bà gầy dựng một mối quan hệ thật
tốt với cô cháu gái này thì khẳng định sẽ không lỗ lã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.