BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 495

“Anh Hai, anh có chuyện gì?” Phương Hữu Lợi không ngồi xuống mà

đứng bên cạnh sofa nhìn Phương Hữu Kiệt.

“Nếu như chú muốn lập di chúc, chi bằng nhân dịp mọi người đều tập

trung đông đủ ở đây, chúng ta thương lượng kỹ càng một chút xem rốt cuộc
tài sản nên phân chia thế nào.” Dáng vẻ Phương Hữu Kiệt trông rất nghiêm
trọng, cứ như là đang thương lượng cơ mật quốc gia gì gì đó.

“Làm gì phải phiền phức thế, lòng tôi đã có chủ ý rồi.” Phương Hữu Lợi

nhàn nhạt nói.

“Chú Ba, vậy chú muốn phân chia thế nào?” Phương Húc vội vàng hỏi.

Bình An vốn đã nhịn nhưng giờ không nhịn được nữa, cuối cùng lạnh

giọng mở miệng, “Bác trai, anh họ, lúc này không nên nói về đề tài này. Ba
tôi còn khỏe mạnh như thế, hoàn toàn không cần lập di với chả chúc gì. Cái
mà các người cần quan tâm, phải là thân thể của ba tôi, mà không phải là
tài sản của ông ấy.”

Phương Húc hậm hực nói, “Ai nói chúng tôi không quan tâm Chú Ba,

chúng tôi quan tâm ở trong lòng đó chứ.”

Quách Cầm cười nói, “Đúng vậy đó, Bình An, mọi người chúng tôi ai

cũng quan tâm chú Ba cả mà.”

Phương Hữu Lợi ôn hòa nhìn Bình An một cái, ý bảo cô đừng nên tức

giận không cần thiết, sau đó quay ánh mắt lãnh đạm sang nhìn bọn họ,
“Tương lai, tất cả các tài sản dưới danh nghĩa của Phương Hữu Lợi tôi đều
cho con gái Phương Bình An của tôi thừa kế. Đây chính là di chúc mà tôi
đã lập.”

“Ba...” Bình An ngạc nhiên nhìn Phương Hữu Lợi, cô không nghĩ rằng

ba thương yêu cô đến độ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.