BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 573

Dì Liên đã trở lại làm việc, thấy Bình An xuống lầu liền cười nói, “Tiểu

thư, tôi đi hâm lại bữa ăn sáng cho cô nhé?”

“Dì Liên, con không ăn, con đến trường học đây.” Bình An cầm một

mảnh bánh bao trên bàn, vừa ngậm vào miệng vừa mang giày.

“Chỉ ăn một cái bánh bao làm sao có thể no bụng, uống miếng sữa đậu

nành đi này...” Dì Liên còn chưa nói xong, Bình An đã biến mất ngoài cửa
rồi.

Bình An trở lại ký túc xá liền lấy khăn lau lau sạch bụi trong tủ quần áo,

cũng định lau giùm tủ của những người khác, nhưng mà tủ nào cũng bị
khóa, mà cô thì không có chìa khóa.

Sau khi xếp đồ đạc của mình vào tủ quần áo xong, cô bắt tay vào lau

sạch bụi bậm trên bàn, trên gạch men sứ màu trắng có chút vết bẩn cô cũng
lau, cửa lớn cửa sổ cũng lau luôn, ký túc xá lập tức sạch sẽ lên rất nhiều,
cảm giác cũng sáng sủa lên hẳn.

Bụng lúc này cũng réo vang rồi.

Bình An đói quá nên hơi choáng váng ngồi xuống, gọi điện thoại cho Kỷ

Túy Ý, vừa đổ chuông thì đã nghe ngoài cửa vang lên chuông điện thoại di
động.

Kỷ Túy Ý một cước đá văng cửa, tay xách theo hai túi đồ to thở hổn hển

thẳng bước đi vào, “Mệt chết bà rồi.”

“Woa, Tiểu Ý.” Bình An vui vẻ nhào tới, “Có mang thức ăn cho tớ hay

không, có mang thức ăn cho tớ hay không?”

Thật cũng muốn đá một cước cho Bình An văng ra, Kỷ Túy Ý thả phịch

hai túi hành lý trong tay, thấy Bình An đang bày ra một đôi mắt long lanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.