BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 651

Trên đường đi trở về ký túc xá, Kỷ Túy Ý gọi điện thoại cho cô, kêu cô

đến nhà ăn mua chè ăn khuya, tầng cuối nhà ăn Nhất Hào có cửa hàng bán
chè khá ngon, giá tiền vừa phải, mùi vị cũng rất không tệ, ký túc xá các cô
rất ưa thích.

“Cho hai chén dừa sữa hai lớp, một chén chè đậu đỏ.” Bình An nói với dì

bán chè.

Bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm quen thuộc, cô quay đầu nhìn vào

bên trong cửa hàng, đáy mắt hiện lên hàn ý. Đỗ Hiểu Mị và Đàm Tuyền
đang ngồi dựa tường bàn bên phải nói chuyện.

Ngày mai sẽ phải rời khỏi Thành phố G rồi, tối nay còn tới nơi này tìm

Đàm Tuyền nói chuyện... Hai người kia tình cảm thật là thâm hậu quá à
nha.

Đàm Tuyền ngồi quay mặt ra ngoài nên cũng phát hiện ra Bình An, vẻ

mặt tươi cười dịu dàng như nước lập tức trầm xuống giống như trông thấy
kẻ thù giết cha không bằng, nhìn Bình An bằng cặp mắt trừng trừng.

Bình An hơi nheo mắt lại, trưng ra một nụ cười rực rỡ như ánh nắng mặt

trời, sau khi thấy sắc mặt Đàm Tuyền càng trở nên khó coi thì ngay lập tức
thu hồi nụ cười, châm chọc khinh miệt nhìn hắn một cái.

Đỗ Hiểu Mị không biết đang nói cái gì cùng Đàm Tuyền, thấy sắc mặt

anh ta không đúng, mắt không chớp lạnh lùng nhìn bên ngoài, bèn tò mò
quay đầu lại thì nhìn thấy Bình An đã cầm chè chuẩn bị rời đi.

“Bình An.” Con mắt sắc của cô ta chợt lóe, do dự một chút, đuổi theo.

Đường đi bị ngăn trở nên Bình An không thể làm gì khác hơn là dừng

bước, lạnh lùng nhìn Đỗ Hiểu Mị đang chắn trước mặt. Hơn một tháng
không thấy, người phụ nữ này dường như càng trở nên ý nhị thành thục.
Mặc dù cô hận người phụ nữ này, nhưng không thể không thừa nhận, Đỗ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.