BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 686

người khác. Bây giờ thật ra em cũng chỉ mới vừa học được bài học để lớn
lên mà thôi.”

Đầu điện thoại bên kia rơi vào một mảnh trầm mặc, thật lâu sau, Ôn

Triệu Dung mới nhẹ nhàng hỏi, “Bình An, có phải đã phát sinh chuyện gì
phải không?”

“Làm gì có, tại em chỉ đột nhiên cảm thấy mình không còn nhỏ nữa ấy

mà.” Trong chớp mắt, ngữ điệu của Bình An lại trở nên vui tươi, cười
khanh khách.

Ôn Triệu Dung bất đắc dĩ thở dài một tiếng, bởi vì chuyện trong nhà mà

anh cũng dần dần thu lại cá tính bốc đồng của mình, gặp chuyện không
may cũng đã làm anh thay đổi, trở nên khéo đưa đẩy và chững chạc hẳn
lên, không còn vẻ thoải mái tự tại giống như trước kia, “Bình An, em cứ là
chính mình thì tốt rồi, anh… thật ra rất muốn...” Bảo vệ em cả đời.

Câu nói kế tiếp anh không nói nên lời. Lúc đó thấy cô rơi lệ trước mặt

anh, anh thật sự nghĩ phải bảo vệ cô cả đời, để cho cô vĩnh viễn không
buồn không lo, nhưng anh bây giờ đối với tương lai cũng rất mờ mịt, hoàn
toàn không thể cho cô một lời hứa hẹn nào.

“Thật ra anh muốn nói với em, đối phó với kẻ như Đàm Tuyền hoàn toàn

không cần phải băn khoăn quá nhiều, đối phó với ngụy quân tử chỉ có thể
dùng thủ đoạn của tiểu nhân.” Ôn Triệu Dung cao giọng, giống như muốn
giấu giếm cái gì.

Bình An cười ha ha, “Cám ơn học trưởng đã nhắc nhở, em biết làm thế

nào.”

“Cứ như thế đi, nếu không đối phó được thì nói với anh, để anh ra tay

cho.” Ôn Triệu Dung dịu dàng nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.