BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 709

phát tờ bướm, các hoạt động đều thực hiện công khai trên mỗi góc đường
để người ta nhìn thì có thể thấy được bất cứ lúc nào, cũng làm cho đám
người Đàm Tuyền không thể nói được lời nào.

Thật ra thì việc kinh doanh của cửa hàng độc quyền bây giờ đã rất tốt,

cho dù không có đợt tuyên truyền từ lần tài trợ này cũng đã có thể đạt được
tiền lời không tệ. Cô làm như vậy, tuy rằng phần lớn là vì muốn mở rộng
hơn nữa cửa hàng của mình, đương nhiên cũng có nguyên nhân khác.

Bởi vì một lần nữa Bình An lại khiến cho hắn bị mọi người chế nhạo,

trong lòng Đàm Tuyền phẫn nộ và nỗi hận trong lòng không cách nào phát
tiết được, giờ lại thấy cô sắp xếp công việc kín kẽ không thể bắt bẻ được gì,
lửa giận trong lòng càng ngày càng bốc cao.

“Liễu Mi, em phân công xuống, kêu người của Tổ ngoại giao hỗ trợ hậu

cần trong trận so tài điền kinh, người giúp nơi đó không đủ.” Đàm Tuyền
vừa đi vào văn phòng Hội Sinh viên vừa nói với Liễu Mi đang ngồi đối
diện máy vi tính.

Liễu Mi cầm bảng công tác lên nhìn một chút, điềm tĩnh nói, “Công tác

hậu cần cho khu vực thi điền kinh đã có Chi đoàn hỗ trợ, không cần phải để
cho Tổ ngoại giao đến đó.”

Trong văn phòng lúc này chỉ có mình Liễu Mi, Đàm Tuyền đóng cửa lại,

vẻ mặt không có nghiêm túc như mới vừa rồi, ngồi xuống cái ghế bên cạnh
Liễu Mi, một tay khoác qua vai cô, thanh âm mềm hẳn xuống, “Dạo này
em sao vậy? Gọi điện thoại em cũng không nghe, bận quá à?”

“Em bận hay không chẳng lẽ anh không biết sao?” Liễu Mi đẩy tay anh

ta ra, giọng nhàn nhạt.

Đàm Tuyền cau mày nhìn cô, “Em cáu kỉnh cái gì thế, trước giờ em có

thế đâu, mấy ngày nay có chuyện gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.