BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 723

nhưng đột nhiên giờ ông lại cứng rắn nguội lạnh hẳn.

Tim Lý Tĩnh Dĩnh chợt lạnh toát, ý tứ của Phương Hữu Lợi rất rõ ràng,

ông không chỉ không muốn công khai ra ngoài mà còn muốn phủi sạch
quan hệ với cô. Giữa bọn họ ngoại trừ lên giường thì cũng giống như tình
nhân bình thường, cô cho là rốt cuộc đã có thể tìm được bến đỗ an toàn,
không ngờ chỉ vì tin lời bạn bè, nghĩ thử kiểm tra một chút mức độ để ý của
ông đối với mình, ai ngờ lại có kết quả như vậy?

“Hữu Lợi...” Cô để rơi hai giọt nước mắt, hy vọng ông có thể mềm lòng

với mình.

Đáng tiếc, Lỹ Tĩnh Dĩnh chưa đủ hiểu Phương Hữu Lợi, nếu chuyện này

không nhắc đến Bình An thì có lẽ ông sẽ biết thời biết thế mà thừa nhận
quan hệ giữa bọn họ, nhưng đã nhắc đến thì ông sẽ bảo vệ con gái, cho dù
Lý Tĩnh Dĩnh có tỏ vẻ đáng thương đến thế nào cũng không đủ khiến cho
Phương Hữu Lợi hơi chút mềm lòng.

“Dì Liên, tiễn khách.” Phương Hữu Lợi lãnh đạm kêu Dì Liên, muốn Dì

tiễn Lý Tĩnh Dĩnh ra cửa.

Lý Tĩnh Dĩnh cắn cắn môi, liếc mắt nhìn Bình An thật sâu, cúi đầu rời

Phương gia.

Bình An nhìn bóng dáng cô đơn của Lý Tĩnh Dĩnh mà bất giác lắc đầu.

Yêu ba cũng khổ quá chừng.

Mặt Phương Hữu Lợi không chút thay đổi cầm điện thoại lên, “Dịch Vũ,

thấy tin tức chưa? Ừ, đi xử lý đi, đừng để bất kỳ tòa soạn nào xuất hiện
đoạn tin tức này. Vậy nhé.”

Cúp điện thoại, Phương Hữu Lợi đứng trước cửa sổ sát đất, ánh mắt âm

ư nhìn bầu trời đêm tối đen ngoài cửa sổ, môi mím chặt, nếp nhăn do năm
tháng lưu lại nơi khóe mắt lúc này càng thêm rõ ràng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.