BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 725

không chiếm được vị trí gì trong lòng ba nên mới lợi dụng con để dò xét ba
đó thôi.”

“Ba có thể hiểu, nhưng cô ta đã chọn phương pháp ngu xuẩn nhất.”

Phương Hữu Lợi nói, một khi đã khiến Bình An trở thành đối tượng để
truyền thông suy đoán và công kích thì ông không thể tha thứ.

Bình An chính là ranh giới cuối cùng của ông.

“Tình cảm của ba với cô Lý không đủ để ba tha thứ cho bất cẩn lần này

của cô ấy sao?” Bình An hỏi, cô cũng không thích Lỹ Tĩnh Dĩnh lắm bởi
nhìn là đã biết người này rất giỏi về tâm kế, nhưng người có thể làm cho ba
có ý định muốn lui tới thì thật cũng khó mà có được. Cảm giác của cô
không quan trọng, quan trọng là ba nghĩ thế nào.

Phương Hữu Lợi cười, “Nếu quả thật là cô ấy bất cẩn thì cần gì phải lo

lắng đến tận cửa để giải thích, ba già đi thật rồi nên cũng có lúc nhìn không
thấu phụ nữ.”

Lời này có hơi hướm bất đắc dĩ của anh hùng về chiều, Bình An nghe mà

lòng khó chịu, “Phong thái của ba vẫn như trước, sao gọi là già được?
Không thể làm cho ba toàn tâm toàn ý yêu thích nhất định là do cô ấy kém
mẹ nhiều. Sau này nhất định sẽ có một phụ nữ khiến ba có ý tưởng muốn
chung sống cả đời mà.”

“Ha ha, có thể có bao nhiêu phụ nữ so được với mẹ con?” Phương Hữu

Lợi cười thở dài, tuy rằng vẫn vẫn tưởng niệm người vợ đã qua đời như
trước nhưng ấn tượng cũng đang dần dần trở nên mơ hồ.

“Dù thế nào, con vẫn hy vọng ba nên lấy tâm ý của ba làm chính, đừng

lúc nào cũng băn khoăn cho con. Ba à, con không còn nhỏ nữa, đã có thể tự
bảo vệ mình, ba cũng nên sống cho mình đi thôi.” Bình An nhỏ giọng dịu
dàng khuyên nhủ, cô nói lời này là hoàn toàn thật lòng, chỉ cần người đó
không phải là Đỗ Hiểu Mị thì cô thấy cô đều tiếp nhận được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.