BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 750

“Bạn học Đàm, cậu chắc chứ? Thật sự có vấn đề à?” Là giọng nói của

Trưởng phòng Lưu.

“Trưởng phòng Lưu, người đi với tôi là chuyên viên, người ta liếc mắt

một cái thì phát hiện là có vấn đề ngay. Như vậy không được, sinh viên
chúng tôi chưa tự kiếm được tiền, đây đều là tiền mồ hôi nước mắt của cha
mẹ, ông làm như vậy là không có phúc đức.”

“Chuyên viên của cậu có lớn hơn lãnh đạo trường cậu không? Chuyện

như vậy tại sao đến giờ vẫn chưa thấy lãnh đạo nào đứng ra giải quyết, cậu
không nghĩ ra ẩn ý là gì sao? Tội gì phải nhảy ra đứng mũi chịu sào.”
Trưởng phòng Lưu giọng nói chứa sự uy hiếp.

“Có ẩn ý gì?” Đàm Tuyền chần chờ hỏi.

“Bạn học Đàm, nghe anh đây khuyên nè, cầm phong bì đi rồi biết điều

mà ngoan ngoãn câm miệng lại, có một số việc không phải Hội Sinh Viên
các cậu là có thể nhúng tay vào được.”

“Vậy phải nói sao với sinh viên? Các ông nghĩ chuyện này có thể trót lọt

dễ vậy sao?”

“Kéo dài thêm mấy ngày nữa đương nhiên cũng không giải quyết được

gì, sinh viên làm gì được tiếp đây? Nếu cậu không cẩn thận đi đắc tội với
người không nên đắc tội, hậu quả tương lai cậu chịu không nổi đâu.”

Tiếp theo là một đoạn trao đổi rất nhỏ giọng, nghe không rõ đang nói cái

gì.

“... Để tôi tính một chút đã.” Cuối cùng, chỉ nghe được Đàm Tuyền nói

một câu như thế.

Đoạn ghi âm này phát ra không bao lâu, lại xuất hiện một đoạn video.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.