BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 768

gối lại, hai tay ôm tạp chí nằm trên ghế sa lon, ngủ trông vô cùng ngọt ngào
như thiên sứ. Đầu quả tim như có cái gì mềm mại phất qua một chút nhưng
rất nhanh liền bị xem nhẹ bỏ qua, anh vừa định quay đầu lại nói với
Phương Hữu Lợi một tiếng nhưng đã không kịp.

Phương Hữu Lợi và một người vóc cao lớn tuấn tú mặc âu phục xám bạc

đang cùng nhau tiến vào. Người đàn ông mày kiếm mắt sáng, thông minh
đẹp trai lãng tử này không phải ai khác mà chính là Nghiêm Túc, sáng nay
tới họp với Phương Hữu Lợi.

Hai người cùng đồng thời nhìn thấy Bình An đang ngủ say trên ghế

salon, trên mặt thoáng qua một tia kinh ngạc. Hồng Dịch Vũ lại chú ý tới
một việc, người đàn ông kia vốn đang có ánh mắt lạnh lùng sắc bén, mày
kiếm nhíu lại lạnh lùng, nhưng chỉ trong nháy mắt khi thấy Bình An thì ánh
mắt lập tức nhu hòa đi rất nhiều, trên gương mặt tuấn mỹ dường như có
một nụ cười dịu dàng.

Người đàn ông này đối với Bình An... Lông mày Hồng Dịch Vũ cau chặt

lại.

Phương Hữu Lợi đi tới, khom lưng muốn ôm lấy Bình An.

Bình An cảm thấy có người chạm vào cô liền lập tức bừng tỉnh, đôi mắt

nhập nhèm vì buồn ngủ vừa mở ra thì gặp ngay gương mặt ôn hòa của
Phương Hữu Lợi, buông lỏng cảm giác cảnh giác trong lòng, cười ngọt
ngào, “Ba.”

“Sao mệt mà không vào trong ngủ?” Phương Hữu Lợi cười hỏi.

Lúc này Bình An mới phát hiện bên cạnh cửa còn có Nghiêm Túc, khuôn

mặt lập tức phừng đỏ lên, đầu óc cũng thanh tỉnh rất nhiều, đứng lên đầy
bối rối, “Con không biết ba có khách.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.