BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 900

Mắt Bình An thoáng qua một ý cười nhàn nhạt nhưng nước mắt lại chảy

xuống, đứng lên bỏ chạy về phía Phương Hữu Lợi, “Ba, anh họ nói sau này
anh ấy sẽ là Chủ Tịch công ty, muốn đá con ra khỏi công ty, còn nói anh ấy
sẽ là anh ruột của con. Ba, có chuyện gì vậy ba?”

Nhìn con gái rơi nước mắt, Phương Hữu Lợi giận đến trán nổi gân xanh

cuồn cuộn. Con gái lớn vậy rồi nhưng cho tới giờ vẫn được ông nâng niu
che chở trong lòng bàn tay, số lần con bé rơi nước mắt chưa đếm trọn mười
ngón tay, hôm nay lại bị chính anh họ của nó bắt nạt đến nước mắt ngắn
nước mắt dài như vậy, cũng làm cho con bé sợ tới mức toàn thân phát run.

Mặt Phương Húc trắng bệch ra, hết nhìn Phương Hữu Lợi lại liếc sang

nhìn sắc mặt tái xanh vì tức giận của Phương Hữu Kiệt đang trợn trừng mắt
nhìn hắn.

Tình huống sao lại ra thế này? Hắn dời tầm mắt sang Bình An, con nhóc

thối tha này, sao mới bị dọa đùa mấy câu mà đã khóc bù lu bù loa rồi vậy,
hơn nữa, chính nó nói nó muốn đá hắn ra mà...

Mẹ nó, con nhóc thối tha này còn xảo quyệt hơn nhiều so hắn nghĩ, hắn

còn tưởng nó là một bình hoa ngu ngốc, ai ngờ lại bị nó gài bẫy mà không
giải thích được.

“Mày thúi lắm, rõ ràng lời này là mày nói.” Phương Húc càng nghĩ càng

giận, lý trí đã bị lửa giận đốt sạch không còn gì, cũng không thèm để mắt
tới Phương Hữu Kiệt đang ra sức nháy mắt ra hiệu mà lớn tiếng rống lên
giận dữ với Bình An.

“Ba.” Bình An hoảng sợ đến co rúm vai lại, ôm chặt lấy cánh tay Phương

Hữu Lợi.

Phương Hữu Kiệt bước nhanh xuống cầu thang, nhấc chân đá một phát

vào người Phương Húc, “Cái thằng trời đánh thánh đâm này, bảo mày vun

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.