BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 917

“Nghiêm Túc,” Ôn Nguyệt Nga cau mày nhìn Nghiêm Túc, “Lâu rồi anh

không về nhà ăn cơm, ba anh rất nhớ anh đấy. Lúc nào rảnh thì về nhà một
chuyến đi.”

Ôn Triệu Tân nhìn nhìn Bình An, vẻ mặt đầy bỉ ổi, “Có mỹ nhân trong

lòng thì còn nhớ gì đến chuyện về nhà.” Rồi xán lại gần Nghiêm Túc, “Em
họ nè, tôi sẽ giới thiệu cho cậu mấy chỗ thư giãn hay lắm, đảm bảo ngon
lành hơn bé con cạnh cậu nhiều, sao hả?”

Mắt Nghiêm Túc sắc lạnh như băng, toàn thân tản mát ra một cỗ lạnh lẽo

bức người.

“Hừ, không biết tiến thủ, suốt ngày chỉ lo cắm đầu vào ba chuyện ong

bướm.” Thấy con trai nói vậy, Ôn Quốc Hoa lập tức nhớ tới vụ tai tiếng kia
nên mặt mũi tối sầm lại, giọng nói vang vang giận dữ.

“Cô em, em tên gì vậy?” Ôn Triệu Tân cười hì hì hỏi Bình An, cho là

Nghiêm Túc cũng thường xuyên đến hộp đêm tìm gái gú như hắn nên nghĩ
Bình An là em út chỗ nào đó.

Bình An lạnh lùng liếc hắn một cái, hoàn toàn khinh thường không thèm

mở miệng trả lời.

Ôn Nguyệt Nga nhíu mắt quan sát Bình An, đột nhiên giận tái mặt nói

với Ôn Triệu Tân, “Triệu Tân, xin lỗi cô Phương ngay, cô ấy là con gái của
Chủ Tịch Phương Tập đoàn Phương Thị.”

Ôn Triệu Tân ngẩn ra, cô em này hóa ra lại là Phương Bình An mà rất

nhiều đàn ông muốn kết hôn đấy à? Khi hắn giao du với mấy kẻ thượng
lưu, ai cũng phát biểu cô gái mà họ muốn cưới nhất chính là cô, bởi ai cưới
được Phương Bình An cũng có nghĩa là cưới cả Tập đoàn Phương Thị. Hắn
đương nhiên cũng nghĩ tới... nhưng chẳng qua hắn không dám hành động
mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.