BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 929

tin vào Phượng Hoàng Thành của anh tới vậy à?”

“Đúng, vô cùng tin tưởng, nhất định nơi đó sẽ là một đột phá hoàn toàn

mới trên cả nước về xây dựng khu nhà ở sang trọng.” Lòng tin của Bình An
về Phượng Hoàng Thành có một phần là từ ký ức trước khi trọng sinh, cũng
có một phần đến từ sự tự tin của chính bản thân Nghiêm Túc. Cô cảm thấy
nếu như không chắc chắn trăm phần trăm thì Nghiêm Túc đã không tung ra
toàn bộ tinh lực và tiền vốn để đầu tư vào Phượng Hoàng Thành.

Nghiêm Túc nở nụ cười, “Nếu em thấy thích khu đất kia thì nên tìm hiểu

suy nghĩ của thôn dân sống ở đó trước đã, biết rõ bọn họ nghĩ gì và muốn gì
thì em mới dễ mua được từ họ cái mà em muốn.”

“Tôi sẽ đi Đông An thôn một chuyến.” Tay Bình An nắm chặt thành nắm

đấm, tự động viên chính mình.

“Ngày mai chủ nhật, anh đưa em đi.” Nghiêm Túc cười nói.

Bình An sửng sốt, “Anh có thời gian không?”

“Có.” Anh đơn giản trả lời, đi với cô đương nhiên là có thời gian rồi.

Bình An cười cười, “Cám ơn...”

Mới nói xong, di động trong túi liền vang lên, cô lấy điện thoại ra nhìn

thì thấy số không quen, do dự một lát mới ấn phím trả lời. Khi vừa nghe
đến thanh âm của người bên kia, cô lập tức tiếc phải chi mình cụt tay để
không phải nghe cú điện thoại này.

“Nè, Bình An đó phải không.” Giọng ngang ngược của Lâm Miên Băng

truyền tới.

“Tôi đây, xin hỏi ai đầu dây đấy ạ?” Bình An đơn giản giả bộ mình nghe

không ra giọng nói của ai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.