BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 947

(**) Hồi quang phản chiếu: trong thuyết nhà Phật, nghĩa là ngẫm nghĩ /

xét lại mình; còn trong y học, đây là hiện tượng người đang hấp hối sẽ đột
nhiên có một thời điểm tốt lên khỏe lên như người bình thường, thường thì
thời điểm này kéo dài không lâu, sau đó người bệnh sẽ tiếp tục mệt dần và
chết. Tuy nhiên cũng có rất ít trường hợp đặc biệt người bệnh sẽ khỏe hẳn
lại và sống thọ.

Phương Hữu Lợi nhìn Nghiêm Túc, “Cậu Nghiêm, hôm nay cám ơn

cậu.”

“Chuyện nhỏ thôi, nếu Chủ Tịch Phương không có vấn đề gì rồi thì tôi

xin cáo từ trước, hôm nào lại đến xin gặp ngài.” Nghiêm Túc biết kế tiếp sẽ
là lúc Phương gia xử lý chuyện trong nhà, anh không tiện ở lại chỗ này nữa.

“Không tiễn.” Phương Hữu Lợi gật đầu.

Nghiêm Túc nhìn Bình An cười một cái rồi mới xoay người rời đi.

Bình An đỡ Phương Hữu Lợi đi vào phòng bệnh, Hồng Dịch Vũ đi theo

sau hai người, “Chủ Tịch có muốn mời phóng viên họp báo hay không?”

“Tạm thời không cần, tôi muốn để đó xem xem những tin tức kia sẽ được

viết thế nào.” Phương Hữu Lợi ngồi xuống ghế sa lon, tự rót cho mình và
Bình An, Hồng Dịch Vũ mỗi người một ly trà.

“Hữu Lợi à, anh cũng chỉ cho là chú sắp sửa... nên mới nói vài lời với

phóng viên, chú đừng để bụng.” Phương Hữu Kiệt và Phương Húc cũng đi
vào. Lúc này bọn họ càng nghĩ càng không hiểu tại sao trông Phương Hữu
Lợi lại chẳng giống bệnh nhân chút nào vậy, tinh thần có khi còn hoàn hảo
hơn cả bọn họ.

“Các người về trước đi.” Phương Hữu Lợi thản nhiên nói, giờ trong lòng

ông đã biết nên làm thế nào với Anh Hai và cháu ruột của mình rồi, chẳng
qua lúc này tạm thời chưa muốn vạch thẳng mặt chỉ thẳng tay mà thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.