BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 945

“Ba cháu giờ đã ngã bệnh, có câu ‘nước không thể một ngày không vua’,

bác có thể tạm thời trấn thủ công ty, trong tương lai... giao lại cho Phương
Húc.” Phương Hữu Kiệt ra vẻ đã suy nghĩ vấn đề này thận trọng lắm rồi,
giọng rất trầm trọng.

Hồng Dịch Vũ cười khẽ một tiếng, “Ông Phương ngay cả chi nhánh

công ty còn không quản lý được mà đã muốn nắm cả Tổng Công Ty à?”

Phương Húc đẩy bả vai Hồng Dịch Vũ một cái, “Cậu nói cái gì đó, chỗ

này đến phiên cậu nói sao?”

“Anh ấy là trợ lý của ba tôi, xét về chức vị thì còn cao hơn cả bác trai,

người không có tư cách nói chuyện nhất ở đây là ai?” Bình An lạnh lùng
liếc nhìn Phương Húc.

“Mày...”

“Tôi cái gì?” Bình An lớn tiếng hỏi, “Nếu không phải do các người, tại

sao ba tôi lại phải nằm đây? Mấy người chẳng những không hề có một câu
nào quan tâm đến sức khỏe của ba tôi cho phải phép mà còn lăm lăm nghĩ
phải làm thế nào để chiếm đoạt công ty của chúng tôi, những kẻ chỉ vì lợi
ích cá nhân như các người mà còn lên giọng giảng dạy tôi về tư cách hả.”

“Mày không biết tôn trọng người lớn, dám nói vậy với bác à. Hôm nay

ba mày không thể dạy dỗ được mày thì bác thay nó giáo dục thứ con gái bất
hiếu như mày.” Phương Hữu Kiệt vươn tay muốn đánh Bình An.

Nghiêm Túc một tay kéo Bình An ra phía sau, một tay bắt được cánh tay

đang vung xuống của Phương Hữu Kiệt, “Ông dám ra tay thử xem.”

Cửa phòng bệnh cũng được mở ra, Phương Hữu Lợi mặt tối sầm xuất

hiện sau cửa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.