BÌNH AN TRỌNG SINH - Trang 962

Tính Lâm Miên Băng tham lam lại thích hư vinh, nếu làm cho cô ta hiểu

được là còn có nhiều người đàn ông tốt hơn Lê Thiên Thần nhiều, nhất định
sẽ lập tức thấy trăng quên đèn, nhưng ai có thể tốt hơn Lê Thiên Thần đây?

Ôn Triệu Dung? Không được, không thể hại người ta. Nghiêm Túc?

Càng không được...

Rất nhanh, họ đã đến bãi đậu xe của Trung Hoa Thịnh Thế. Trung Hoa

Thịnh Thế là trung tâm thương mại quốc tế, thiết kế và trang hoàng theo
kiểu Trung-Tây kết hợp, bên ngoài hoa lệ đàng hoàng, bên trong thanh lịch
sáng sủa, ánh mặt trời chiếu xuyên qua mái che có khung bằng hợp kim
nhôm hình thoi lộng kính, chiếu rọi vào khắp các tầng lầu, tạo vẻ thông
suốt sáng ngời, tầm nhìn thoáng, cảnh đẹp ý vui.

Trung Hoa Thịnh thế là nơi tập hợp tất cả các nhãn hiệu quốc tế cao cấp,

những người tới nơi này đi dạo không giàu thì cũng có địa vị sang quý, bởi
người bình thường không trả nổi giá tiền ở đây.

Mang Lâm Miên Băng tới nơi này đương nhiên là có mục đích.

“Nơi này... chính là Trung Hoa Thịnh Thế nổi danh toàn thế giới đấy à?”

Lâm Miên Băng nhìn đại sảnh tráng lệ, lại một lần nữa cảm nhận được thế
nào là sự phồn hoa của thành phố lớn, cô càng ngày càng thích nơi này.

“Đi thôi.” Bình An kéo thẳng áo, bước chân nhẹ nhàng chậm rãi mà tao

nhã đi trước mặt Lâm Miên Băng.

Mặc dù hoàn cảnh gia đình của Lâm Miên Băng cũng không tệ, cha mẹ

cô mỗi tháng cũng cho cô không ít tiền tiêu vặt, nhưng so với dạng tiểu thư
nhà giàu có thể tùy tiện tiêu xài muốn gì mua nấy ở mấy chỗ như Trung
Hoa Thịnh thế này thì ít tiền tiêu vặt kia của cô cũng không đáng cho bọn
họ liếc mắt, sợ rằng còn chưa đủ để mua được một chiếc giày chứ đừng nói
là mua cả một đôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.