BÌNH HOA - Trang 120

Cảnh diễn hôm nay tương đối quan trọng, nam chính và nữ chính vì

thân phận mà cãi nhau kịch liệt, nữ chính tức giận bỏ đi, nam chính đuổi
theo sau không kiềm nén được tâm tư của mình, cuối cùng thổ lộ, có thể
nói là một lần bùng nổ tình cảm.

Đạo diễn sợ Cố Ngôn diễn không tốt cảnh này, dặn dò riêng hắn mấy

câu.

Vừa lúc thời tiết hôm nay không tồi, gió thổi nhẹ rừng trúc, sắc cảnh

đẹp vô cùng. Hai diễn viên hóa trang đứng ở đó cũng đẹp đôi, nam lạnh
lùng anh tuấn, nữ thanh tú dịu dàng, thật có hương vị cổ xưa. Dựa theo kịch
bản, nữ chính cùng Cố Ngôn to tiếng một trận, vừa khóc vừa xoay người bỏ
chạy, Cố Ngôn đuổi theo ôm chặt lấy nàng, hôn một trận rồi nói ra câu mấu
chốt là anh yêu em.

Thời điểm dựng cảnh hết sức thuận lợi, chỉ đợi người chạy vào khung

hình, Cố Ngôn cũng không diễn theo kịch bản. Hắn quả thật đuổi theo,
nhưng là từ phía sau ôm lấy nữ chính, lấy tay che mắt không cho nàng quay
đầu lại.

Những người khác đều lắp bắp kinh hãi.

Chỉ có Cố Ngôn vẻ mặt tự nhiên, tiếp tục diễn phần của hắn. Hắn

đứng ở vị trí đặc biệt, là do tỉ mỉ chọn lựa mới được, vừa lúc đối diện với
Tần Trí Viễn xa xa. Hắn giống như diễn bình thường, một bên yêu thương
hôn nữ chính, một bên hé mở mắt, chậm rãi nhìn Tần Trí Viễn, ánh mắt
thâm tình chuyên chú, giống như thể hiện, cuộc đời này, tình cảm này là
chân thành.

Sau đó hắn mở miệng.

Tiếng nói trầm thấp khàn khàn, trong tia ngoan tuyệt lộ ra ánh mắt si

tình, tựa như kẻ lãnh khốc vô tình nháy mắt bị moi hết tim gan, từng chữ
từng chữ nói: “Tôi, yêu, em.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.