BÌNH HOA - Trang 136

Cố Ngôn không từ chối chăm sóc của gã, hai người như trước trò

chuyện, chỉ là ai cũng hiểu không đề cập tới vấn đề mẫn cảm kia.

Hôm đó xuất viện, Tần Trí Viễn tới đón hắn.

Có thể là di chứng của tai nạn, Tần Trí Viễn đi thật chậm, dừng đèn

đỏ, gã quay đầu hỏi: “Tối đi đâu ăn cơm?”

“Không cần” Cố Ngôn lười biếng nhìn phía trước, “Về nhà của anh

trước đi, tôi có chút đồ muốn thu dọn.”

Sắc mặt Tần Trí Viễn khẽ biến.

Vừa lúc đèn xanh sáng, gã liền nắm chặt tay lái, nhấn ga đi về phía

trước.

Về đến nhà đã là chạng vạng.

Đại đa số đồ của Cố Ngôn là Tần Trí Viễn mua cho, đò của hắn không

có bao nhiêu, sửa soạn mười mấy phút đã xong. Nhưng hắn cố ý đảo một
vòng trong thư phòng. Đống giấy tờ sách vở trong cái hòm vẫn để trong
góc, Tần Trí Viễn sớm đã phân ra nhưng không hạ quyết tâm vứt được.
Thật giống như hắn, nghĩ lòng mình đã dọn dẹp sạch sẽ lắm rồi, thật ra một
nơi nào đó vẫn chưa bỏ đi được.

Cố Ngôn tìm một lúc, phát hiện Tần Trí Viễn thật sự có viết thư tình,

chữ viết rất đẹp, hành văn cũng hay. Bởi vì là vấn đề cá nhân, hắn không
nhìn nhiều, tiếp theo mở một quyển sổ, bên trong toàn bộ là ảnh chụp của
gã cùng Triệu Tân, từ lúc còn là học sinh đến khi bước chân vào xã hội,
dung mạo Tần Trí Viễn từ ngây ngô dần dần trở nên trưởng thành, chỉ có
ánh mắt dịu dàng thủy chung không đổi.

Còn có nụ cười của gã.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.