BÌNH HOA - Trang 157

“Ừ, mới về hai hôm trước.”

“Thân thể đạo diễn Triệu sao rồi?”

“Đã tốt hơn rồi.”

Cố Ngôn cười, nhiệt tình nói: “Vậy thì tốt quá.”

Tần Trí Viễn không nói gì.

Vốn tình nhân cũ vô tình gặp, khách sáo đến mức này đã đủ, dựa theo

tiến triển của kịch bản thì sau đó sẽ phất tay nói lời từ biệt, nên phóng
khoáng thì cứ tiếp tục phóng khoáng, nên tổn thương thì cứ tiếp tục âm
thầm tổn thương.

Nhưng Tần Trí Viễn cố tình đứng im, suy nghĩ nửa ngày, mới thốt lên

được một câu: “Không nghĩ trùng hợp gặp em.”

Có cái gì khéo chứ?

Vốn chỉ có mấy địa điểm này, đi đâu cũng có thể gặp.

Cố Ngôn không lên tiếng, thấy phục vụ đang chờ một bên để đưa Tần

Trí Viễn vào chỗ liền hướng cậu ta nháy mắt: “Tần tiên sinh là bạn của tôi,
tẹo nữa làm thẻ cho anh ấy.”

Vừa lúc Vương Nhã Lỵ mang theo thức ăn khuya của mình đi xuống,

cũng không để ý có người hay không, chạy tới bên cạnh Cố Ngôn, oán giận
nói: “Tên thối này, cậu đi nhanh như thế làm gì? Không biết hôm nay tôi đi
giày cao gót sao?”

Vừa nói vừa đem đống đồ nhét vào tay Cố Ngôn, tiếp lại bám vào

cánh tay hắn nghỉ một lát.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.