BÌNH MINH MƯA - Trang 65

Vùng lên vì Tổ quốc

Ngày vinh quang đã tới!

Ông chủ nhà vừa nghe vừa mở sâm banh. Hai đứa con gái đứng nép vào

nhau ở giữa phòng ăn, mắt long lanh nhìn mađam.

Hãy cầm lấy vũ khí, hỡi các công dân!

Bài Macxâye

(6)

vang vang, tràn ngập ngôi nhà, khu vườn và hình như nó

tràn ngập cả rừng và đêm tối.

Mađam khóc, đầu gục xuống, mắt nhắm lại nhưng vẫn tiếp tục dạo đàn.

Cây dương cầm ca những tiếng sấm nhịp nhàng. Họ đang đi! Họ đi, con

cái của nước Pháp, những đứa con trai và con gái của một đất nước đẹp
tuyệt trần! Họ, những người Pháp vĩ đại, đã từ những nấm mồ đứng dậy để
được trông thấy tự do, hạnh phúc và vinh quang của tổ quốc đã bị người ta
làm ô nhục.

"Hãy cầm lấy vũ khí, hỡi các công dân!". Gió Normanđi, Buốcgônhơ,

Sămpanhơ và Lănggơđốc thổi khô những giọt nước mắt trên má họ, những
giọt nước mắt biết ơn hàng nghìn, hàng vạn người lính Anh, lính Nga và
lính Mỹ đã lấy cái chết của chính mình để tiêu diệt chết chóc và giành lại
cuộc sống, Tổ quốc và danh dự cho một dân tộc cao thượng và đau khổ.

Mađam ngừng chơi, vòng tay ôm lấy vai hai đứa trẻ và dẫn chúng đến bên

bàn. Chúng nép vào lòng bà, vuốt ve tay bà.

Ông chủ nhà ngồi trong chiếc ghế bành, lấy lòng bàn tay che mắt và cứ để

nguyên như thế, không bỏ tay ra, ông uống cạn cốc sâm banh. Đứa con gái
nhỏ tưởng ông bị chói mắt vì trong nhà quá sáng.

*

Trời vừa sáng thì đứa con gái lớn đã tỉnh giấc. Nó lặng lẽ trở dậy, mặc

quần áo và chạy sang phòng mađam.

Cửa phòng bỏ ngỏ. Mađam mặc chiếc áo dài bằng lụa xám đang quỳ bên

cửa sổ, gục đầu vào bậu cửa, tay cũng đặt lên trên đó, thì thào nói khẽ điều
gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.